Ngọc Bích Dương cùng Mạc Hồng Thy chạy ra kéo tôi lại chơi cùng.
Khu B nổi tiếng với nhiều trò chơi điện tử hấp dẫn, lôi cuốn người vào chơi.
- Oa, Thu Phù, cậu chơi giỏi thật đấy!
Đứa vừa trầm trồ khen ngợi là Tuệ Trang Hi - một đứa rất biết lấy lòng người khác.
- Đúng vậy đó cậu làm sao chơi được như vậy thế? - Tuệ Túc Anh - em sinh đôi của Tuệ Trang Hi - nói theo chị.
Tôi khinh bỉ nhìn hai đứa chúng nó:
- Các cậu có muốn được như thế không?
- Muốn. - Mấy đứa kia nghe thấy tôi nói cũng xúm xít vào hùa theo.
- Các cậu chỉ cần hơn ba tháng ru rú trong nhà chơi quên ngày lẫn đêm không ăn không uống, đến khi nào tưởng chừng như sắp chết là thể nào cũng được như tớ thôi. Nếu ai có nhu cầu thì cứ bảo, tớ sẽ nhiệt tình chỉ dạy. - Lúc đó mặt tôi nham hiểm y như mấy đứa đang dụ dỗ trẻ nhỏ làm việc xấu.
Nghe thấy tôi nói thế chúng nó gượng cười nói: "Thế à!", rồi giải tán mỗi đứa một ngả, nhưng xu hướng chung là không muốn lại gần tôi.
Đúng là mấy đứa nhát cáy, mới nói vài câu đã chạy. Nhưng cũng may nhờ thế cuối cùng mình cũng được nghỉ ngơi rồi.
Đang định ngồi, mông còn chưa chạm ghế tôi đã bị kéo như bay đi.
- Tiểu Phù, mau đi chơi cùng tớ đi, ngồi một chỗ chán lắm. - Bạch Yết Uyên mắt sáng rực nhìn tôi.
Thế là cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-to-yeu-cau/2630322/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.