Sang đến bên nước Mỹ làm thủ tục nhập học các thứ xong xuôi rồi chuẩn bị bắt đầu bước vào giai quá trình du học. Đêm đầu tiên ngủ tại căn phòng thuê ở bên ngoài Tiểu Ái trằn trọc không ngủ được. Hiện tại ở Mỹ là đêm chắc ở trong nước đang là buổi sáng, chắc giờ này Dương Thuần Vũ cũng đi học rồi. Cô tự nhiên nhớ anh quá, muốn nằm trong vòng tay của anh, muốn được anh xoa đầu cho dễ ngủ muốn cảm nhận hương thơm hơi thở của anh. Ba năm, thời gian như dài đằng đẵng trong khoảng thời gian này liệu anh có nhớ cô như cố nhớ anh? Liệu anh có đợi được cô trở về không? Những suy nghĩ đó cứ luẩn quẩn mãi trong tâm trí của Tiểu Ái. Nhìn đồng hồ, hai giờ sáng. Tự an ủi bản thân không nghĩ linh tinh nữa lấy điện thoại ra bật nhạc sóng âm cho dễ ngủ, nghe được một lúc quả là có hiệu quả Tiểu Ái thật sự đã chìm vào trong giấc ngủ. Sáng hôm sau, Tiểu Ái mệt mỏi tình dậy sau cơn ngủ li bì. Vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt rồi makeup sương sương thay quần áo để chuẩn bị đi học. Bây giờ, trong nước cũng chắc là gần tối muộn rồi. Tiểu Ái rút điện thoại ra nhắn một tin cho Dương Thuần Vũ :
“Ngày thứ 1 xa anh, haizzz bên này mọi thứ đều thật đẹp, đều thật xa hoa và cũng vô cùng tốt nhưng em lại cảm thấy nó không hoàn thiện. Có lẽ nào thiếu anh nên mới như vậy? Vũ, em nhớ anh chết mất thật sự muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-minh-ket-hon-di/3272220/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.