Tối hôm ấy về ăn cơm xong đi ngủ như bình thường. Nhưng đêm nay Tiểu Ái lại phải thức trắng một đêm. Nằm trong lòng anh suy nghĩ về chuyện đi du học. Chỉ sợ anh không đồng ý và không muốn đợi cô trở về. Suy nghĩ ảo não một thời gian lâu rồi ngủ gục lúc nào cũng không hay. Sáng hôm sau, may hôm nay Tiểu Ái không phải học sáng. Dương Thuần Vũ thức dậy ngắm nhìn gương mặt cô lúc đang ngủ say một hồi rồi đặt một nụ hôn vào buổi sáng sớm lên trán cô rồi đi học. Khi anh vừa rời khỏi cũng là lúc cô thức dậy. Thật ra khi anh vừa dậy và rời khỏi giường thì cô đã tỉnh rồi, nhìn bóng lưng anh rời đìa tim cô nhói đau không thôi. 4 tháng nữa thôi, cô phải xa người con trai mà cô yêu thương nhất rồi. Mệt mỏi nằm xuống ngủ, chắc lúc này chỉ có ngủ mới giúp cô bớt suy nghĩ lung tung.
Đến đầu giờ chiều , Tiểu Ái mới mệt mỏi thức dậy sau một giấc ngủ dài. Nhìn đồng hồ mà cô gượng cười. Mức ngủ của cô kinh khủng thật. Bước vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt, nhìn gương mặt tiều tụy của mình trong gương mà Tiểu Ái ảo não lắc đầu. Cô cứ như này Dương Thuần Vũ phát hiện mất. Tiểu Ái quyết định đáng một ít phấn dưới bọng mắt và chọn màu son tươi tắn hơn. Makeup mặc quần áo xong, Tiểu Ái ra ăn nhanh một bát cơm với chút ít rong biển rồi đi học. Thật sự chả có tâm trạng mà ăn nhiều. Đến lớp thì cả tiết cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-minh-ket-hon-di/3272218/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.