Đúng lúc này cánh cửa phòng được mở ra, Uyển Nhi vui vẻ mang theo một giỏ hoa quả vào mà hí hửng nói:
“Ôi con dâu, khỏe chưa con? Mà Bối Bối lại đi đâu rồi? Thuần Vũ cho con dâu của mẹ ăn chưa?”
Dương Thuần Vũ chính nhân quân tử đứng lên chỉnh lại mái tóc đang ở tình trạng rối cho Tiểu Ái nghe Uyển Nhi liên mồm nói vậy liền giật giật khóe miệng. Bây giờ có con dâu rồi con trai cưng bao lâu nay liền bị bỏ xó. Tiểu Ái nghe Uyển Nhi nói như thế vừa buồn cười lại vừa vui, cô ngượng ngùng đáp lại:
“Canh sườn bác nấu ngon lắm đấy ạ! Cháu rất thích ăn”
“Ô vậy à? Đấy mẹ nấu ăn cũng ngon thế cơ mà, ba con Thuần Vũ cứ chê. Nếu con thích ngày nào mẹ cũng nấu cho mà ăn, rồi sau này về mẹ cũng nấu cho luôn!”
Suốt câu nói Uyển Nhi tự xưng là "mẹ" nói chuyện với Tiểu Ái không hề có chút ngượng mồm, cứ như thể Tiểu Ái sớm đã là con dâu của cô rồi. Tiểu Ái thấy Uyển Nhi vui vẻ nói vậy ngượng lắm nhưng không dám lên tiếng cắt ngang làm phật lòng Uyển Nhi. Dương Thuần Vũ bên cạnh thấy cảnh mẹ chồng nàng dâu thuận hòa mà ý cười trong mắt đậm hơn bao giờ hết, cậu nở một nụ cười hạnh phúc rồi giọng điệu lả lơi lên tiếng:
“Mẹ, canh sườn hầm phải ăn kèm với đậu hũ mới ngon mẹ nhỉ?”
Vừa dứt câu nói bên eo của cậu liền bị Tiểu Ái véo cho một cái, vì Tiểu Ái dùng lực khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-minh-ket-hon-di/3272205/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.