Khi kết thúc câu chuyện Lạc Bối Bối vẫn khóc nức nở, có lẽ câu chuyện này, sự thật này luôn là cái gai trong người cô bấy lâu nay nhưng khi nói ra rồi thì sẽ phải chịu đựng những đau thương. Hoắc Nhật Minh bên cạnh đau xót ôm Lạc Bối Bối vào lòng, mọi người bắt đầu rơi vào trầm tư của riêng mình. Nếu dựa theo lời kể của Lạc Bối Bối thì tất cả sự việc này đều do Tô Miên và sự phụ đãi tình cảm của ba Uyển Nhi và Kỳ Thiên gây ra sao? Nhưng quả thật chân tướng thật khiến người ta phải sởn da gà. Lạc Bối Bối quả thật quá đáng thương, từ đầu đến cuối vẫn chưa được sống những ngày bình yên nào, cô gái này thật sự không đáng để hận!
“Vậy cô và Uyển Nhi hoàn toàn không có huyết thống?”
Thẩm Nhược Giai ngu ngơ lên tiếng phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng, mọi người đang ở trong những suy nghĩ của riêng mình bị câu hỏi này của cô làm cho buồn cười. Đến Lạc Bối Bối đang ở trong lòng của Hoắc Nhật Minh một dạng đau thương nghe Thẩm Nhược Giai hỏi vậy cũng phải bật cười mà lên tiếng giải thích :
“Tôi có phải Tô Miên sinh ra đâu mà cùng huyết thống được?”
Thẩm Nhược Giai nghe vậy liền chống cằm gật gù lại khiến mọi người buồn cười hơn. Chả hiểu sao cô lại làm được cảnh sát nữa? Uyển Nhi lúc này vẫn rơi vào khoảng suy nghĩ của riêng mình. Là ba cô sai đầu tiên, ba cô chính là ngọn nguồn của những ân oán này. Nếu ba cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-minh-ket-hon-di/3272202/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.