Trở về biệt thự Dương gia, Uyển Nhi và Phương Kiều đều mang tâm trạng trùng xuống ngồi ở sofa. Sao cứ thấy ở Tô Tranh có cái gì đó kì kì, như thể cố muốn nói một điều gì đó. Không biết Uyển Nhi có thấy thế không nhưng Phương Kiều tự cảm thấy rất rõ. Suy nghĩ một hồi Phương Kiều vẫn quyết đinh mạnh dạn lên tiếng :
“Chị Uyển Nhi này, em có điều này biết là không nên nói nhưng nghĩ lại em vẫn nên nói cho chị nghe. Em cứ cảm thấy Tô Tranh rất khác hình như cô ấy muốn nói cho chúng ta điều gì đó.”
Uyển Nhi đang chìm đắm trong những suy nghĩ nghe Phương Kiều nói vậy cơ thể lại run lên. Đương nhiên cô cũng cảm thấy ở Tô Tranh có gì đó rất lạ nhưng cô thật sự rất mệt rồi không muốn biết bất cứ sự thật nào khủng khiếp nữa. Cô mãi mới có thể có được một cuộc sống bình yên, cô không muốn mọi thứ trở nên rối ren một lần nữa.
“Thôi không có gì lạ đâu. Em đừng suy nghĩ lung tung. ”
Uyển Nhi day day mi tâm mệt mỏi đáp lại. Phương Kiều thì lại cảm thấy sự việc mấy năm về trước không hề đơn giản như thế mà vẫn cố chấp nói thêm:
“Chị, em nói thật. Em không tin sự việc mấy năm về trước đơn giản như thế. Làm sao mà hết thảy mọi việc là Lục Kình Phong âm mưu được cơ chứ. Theo như em được biết Tô Tranh sau khi thoát khỏi tay Lục Kình Phong rồi vẫn gặp phải đại nạn suýt mất mạng. May là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-minh-ket-hon-di/3272183/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.