Xuống được dưới chân núi thì phi cơ nhà Dương Thuần Vũ cũng đã đến nơi và đậu sẵn ở đó. Dương Thuần Vũ cẩn thận bế Tiểu Ái lên phi cơ riêng rồi cũng tự mình leo lên. Nói tạm biệt với mọi người rồi chiếc phi cơ từ từ cất cánh. Cô giáo và Triệu Lệ Manh, Mạc Hàn Lâm phải cực nhọc đi thêm một đoạn đường gồ ghề nữa mới có thể lên xe của trường mà về được.
Chiếc phi cơ đáp thẳng xuống tầng thượng của trường học, Dương Thuần Vũ lại cõng Tiểu Ái xuống phòng y tế nằm nghỉ. Không lâu sau đó xe của cô giáo cũng về đến nơi. Liên lạc cho nhà của Tiểu Ái rồi lên phòng y tế chăm sóc thay Dương Thuần Vũ vì cậu phải về nhà luôn không thể ở lại chăm sóc cho Tiểu Ái được nữa. Dương Thuần Vũ dù muốn ở lại chăm sóc Tiểu Ái nhưng cô lại cứ đuổi khéo cậu về nên cậu cũng không cần thiết mặt dày ở lại nữa đành luyến tiếc ra về. Dương Thuần Vũ về không lâu sau đó Tô Tranh và Hoắc Nhật Minh vội vàng lo lắng đến trường đón Tiểu Ái. Cô giáo chỉ biết liên tục xin lỗi và giải thích vì trên núi không có sóng nên mới không thể liên lạc với gia đình sớm hơn. Tô Tranh cũng không trách cứ gì nhiều bảo Hoắc Nhật Minh cõng Tiểu Ái về để cô nghỉ ngơi. Về đến nhà, Tiểu Ái được ba mẹ chăm sóc không khác gì nữ hoàng cả. Trước kia cô đã được yêu chiều như một cô công chúa rồi bây giờ còn kinh hơn. Hoắc Tử Trạch vẫn ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-minh-ket-hon-di/3272169/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.