“Tô Thiên Ái! Cậu đang làm cái gì vậy?”
Tiểu Ái và Triệu Lệ Manh nghe thấy vậy liền giật mình quay người lại. Ở phía xa xa, Dương Thuần Vũ và Mạc Hàn Lâm bộ dạng vô cùng lo lắng hớt hải chạy tới. Lại quay ra nhìn khuôn mặt giàn giụa nước mắt tỏ vẻ đáng thương nhưng lại đang đắc ý vô cùng của Giai Kỳ thì Tiểu Ái nhận ra một điều: Tống Giai Kỳ đang sử dụng chiêu Bạch Liên Hoa với cô. Chẳng lẽ cô lại đứng im để mặc Giai Kỳ thắng đắc ý như vậy ư? Không thể! Tống Giai Kỳ khóc được, Bạch Liên Hoa được vậy cô cũng khóc được, Bạch Liên Hoa yếu đuối được. Tiểu Ái cố nhớ tới mấy chuyện không vui hồi nhỏ, nước mắt bắt đầu chảy ra không ngừng. Dương Thuần Vũ chạy đến không thèm liếc nhìn lấy Giai Kỳ một cái, thấy Tiểu Ái khóc thế tiền lo lắng sốt ruột vội hỏi:
“ Tiểu Ái! Cậu sao vậy?”
Chả hiểu Tiểu Ái bị gì cứ lắc đầu nguây nguẩy không nói gì chỉ biết đứng khóc. Dương Thuần Vũ lòng nhói đau. Sao khi nhìn thấy người con gái này khóc, bị chịu tổn thương hay oan ức lòng cậu lại đau như vậy cơ chứ? Tiến tới một bước, ôm Tiểu Ái vào lòng, Dương Thuần Vũ lúc này không còn là vẻ lạnh lùng như băng của thường ngày nữa mà cậu bây giờ chỉ có sự yêu thương, dịu dàng mà lên tiếng an ủi Tiểu Ái. Lúc này, cả trường nhìn thấy cảnh tượng này đều há hốc mồm vì bất ngờ. Một số người còn lấy điện thoại ra quay với chụp ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-minh-ket-hon-di/3272163/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.