Cổ An đoán thầy giám thị không muốn làm lớn chuyện vì chưa hỏi rõ ràng, là do mẹ Vương Nguyên nhất quyết mời phụ huynh cho bằng được. Trần Khang hết cách, lục lọi tìm sơ yếu lý lịch mới nhận hôm qua, nhưng đáng tiếc cậu bỏ trống, đành về lớp hỏi bạn học. Lạc Hà chỉ nói sẽ gọi điện cho phụ huynh giúp, không ngờ phụ huynh của cả hai là cùng một người.
Chịu thôi, cậu đâu theo họ Lạc.
Ở giữa gian phòng này có một cái bàn lớn, xung quanh được sắp 12 cái ghế. Hiện tại có ba người ngồi, Chí Dương ngồi ở vị trí chủ tọa, Trần Khang ngồi đối diện với một người phụ nữ tóc búi thấp. Người phụ nữ này là cô giáo dạy Hóa, cũng tức là mẹ của Vương Nguyên - Tố Tâm.
Trần Khang đẩy gọng kính, đứng dậy kéo ghế, sau đó lịch sự gật đầu chào hỏi Lạc Áng.
“Chào anh, mời anh ngồi.”
Lạc Áng không từ chối, cởi chiếc mũ kepi đưa cho Lạc Hà, ngồi xuống ghế với tác phong vô cùng nghiêm chỉnh.
Trái với biểu hiện của Trần Khang, gương mặt Tố Tâm càng biểu hiện sự phẫn nộ, giọng nói đầy mỉa mai.
“Thì ra phụ huynh của người ta là Thiếu tướng, thảo nào không xem ai ra gì, cậy thế hiếp người.”
Hai đứa nhỏ còn chưa phân xử được thì phụ huynh lại bắt đầu rồi phải không? Mới đầu năm mà bom đạn cứ bay loạn xạ trên đầu thế mấy ai chịu được, Chí Dương cười khổ trong lòng một cách xót xa.
Chí Dương khẽ nhìn qua Lạc Áng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-lai-pham-quy-roi/3487818/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.