*Bảo Lâm giận rồi sao?*.Cô nhìn theo bóng dáng Cậu lo lắng
"Nhìn cái gì?".Cô đang lo lắng vì Cậu mà còn bắt gặp được cái ánh mắt khó chịu về phía mình
"Tại Cậu Bảo Lâm giận rồi!".Thu Nga bực mình nhìn Cô
"Nực cười là ai tự muốn khiêu chiến với Tôi?Giờ còn đổ lỗi cho Tôi?Tôi khuyên Cậu một câu trân thành TRÁNH XA BẢO LÂM RA".Cô đi lại dùng một ngón tay ẩn Thu Nga lùi ra sau nhấn mạnh từng câu rồi bỏ đi
Cô cố chạy theo Cậu nhưng không dám đi cùng Cậu nên chỉ đi phía sau Cậu.Cậu cũng cảm nhận được có người đi theo nên đôi lúc nghoảnh lại nhìn Cô ánh mắt có chút bực bội Cô thấy vậy thì cúi gằm mặt xuống không dám nhìn Cậu
"Bảo Lâm....Cậu giận Tớ sao?".Thấy Cậu sắp bước vào sân nhà nên Cô đi lại gọi to
"Không".Cậu nói rồi bỏ vào nhà
- ----------
"Mới chuyển lên mà đã thích con nhà người ta rồi à?".Là giọng của một bạn nữ giọng nói trong trẻo có chút trêu trọc
"Ơ...?".Cô nghoảng lại thì ngạc nhiên cứ chỉ tay về phía bạn nữ vừa nói
"Ơ quả mơ không hạt!".Lần này là giọng của một bạn nam nhìn Cô cười
"Minh?Ly?Sao chúng Mày lại ở đây?".Cô khuôn mặt vẫn bớt ngờ nhìn hai người kia hóa ra là bạn thân của Cô ở dưới quê lên chơi
"Lên thăm Mày!".Minh đi lại cốc đầu Cô
"Đánh đầu là ngu Mày không biết à?".Cô vừa xoa đầu vừa nhìn Minh bao năm rồi không bỏ được tính đánh Cô
".....".Minh không nói gì nhún vai nhìn Cô cười
"Dù sao sắp 2-9 mà ở dười trường được nghỉ dài nên bọn Tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-cau-that-lanh-lung/257191/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.