"Tớ...Tớ...."
"Có chuyện gì?".Cậu chau mày khó hiểu khi thấy Cô cứ cúi mặt xuống ấp úng khó nói
"Tớ Thích Cậu...Tớ cũng không biết thích Cậu từ khi nào có thể là lần đầu gặp mặt...đến bây giờ Tớ càng ngày càng thích Cậu nhiều hơn Bảo Lâm à".Cô lấy can đảm nhắm mắt lại mà nói để không muốn nhìn thấy cái không gian khiến Cô ngại ngùng khó chịu như này
"Thích Tôi?".Cậu chỉ tay vào người Mình nhìn Cô mặt cũng chẳng thay đổi mấy so lúc ban đầu vì đây cũng chẳng phải lần đầu Cậu được tỏ tình
"Ừm"
"Vậy lần trước là ai đứng giữa đường hét lớn Lê Hoàng Bảo Lâm Cậu sẽ bị nghiệp quật vì sự lạnh lùng này rồi sẽ chẳng ai thích Cậu đâu...bây giờ Cậu tự vả vào mặt mình sao?"
"Tôi...Đó là ngoài ý muốn thôi mà...Cậu có cần phải nhớ lâu như vậy không?"(mới hôm qua thôi mà An Nhi:v)
"Xin Lỗi...Tôi không có hứng thú với chuyện yêu đương!Đừng thích Tôi làm gì cho mệt!Về lớp đi Cô giáo đang hỏi đó!Tôi về lớp trước đây!".Cậu nói rồi ngoảnh mặt đi về lớp không để ý đến cảm xúc của Cô
"Tôi sẽ không bỏ cuộc đâu Bảo Lâm".Cô nhìn theo bóng dáng Cậu trầm lặng nói khuôn mặt có chút buồn nhưng lấy lại tinh thần rồi đi về lớp
"Thưa Cô...cho Em vào lớp ạ"
"An Nhi Em đi đâu vậy?"
"Dạ...Em có chút việc bận nên vào muộn...Em xin lỗi vì chưa xin phép Cô mà đã vào lớp muộn ạ"
"Không sao đâu thôi Em vào lớp đi "
"Vâng".Sau khi Cậu vào lớp một lúc thì Cô cũng đi về lớp xin phép Cô rồi lấy lại tinh thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-cau-that-lanh-lung/257188/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.