"Đây, tiền đó, cầm đi...Sao vậy chê ít à? Này cho thêm đó...cầm đi""- Thấy hai người họ không cầm, nó nhanh nhảu chạy tới giật tiền đang tren tay cảu Thiên Phong rồi đếm đếm với vẻ thích thú
"Đưa đây đưa đây, họ không cầm tiền để tôi cầm. Đây của tian, đây của Eun woo, được rồi, ok, xong rồi đó, chúng ta đi thôi"
Lúc này Tian lên tiếng:
"Này con nhỏ ngốc nghếch kia, cậu nghĩ sao tôi cần tiền của anh ta, mau trả đi"
"không, là anh ta đánh hai người phải trả tiền bồi thường là đúng rồi, sao phải trả lại, à mà nếu cậu không lấy thì tôi lấy ok"
Nói rồi nó bước đi hí hửng cả đám người nhìn nó toan gọi lại thì có một giọn nói khác ở phía sau cất lên:
"Thiên Phong, Thiên Phong, Thiên...""- tiếng gọi chợt tắt khi cô gái đó nhìn thấy người phía trước:"Tian..."
Tất cả đều nhìn cô gái ấy, sau tiếng gọi thì mọi người đổ dồn về phía Tian. Tian bống thấy cô gái ấy lòng thấy đau xót xa, cậu không nói lên lời. Chỉ biết lặng câm. Còn Thiên Phong thì thấy khó hiểu tại sao Lan Anh lại gọi Tian. họ biết nhau??? Không khí như khó thở hơn, Thiên phong lên tiếng mặc dù cậu rất muốn hỏi Lan Anh
"Sao vậy Lan Anh?"
"Chị Lan Anh, chị Lan Anh""- sau một hồi thấy người con gái ấy quen thuộc giờ nó mí nhận ra, Lan Anh là người đã tặng nó cây bút hồi đầu năm avf là người giúp nó tìm lớp học. Nó vẫy vẫy tay.
Lan Anh nhìn sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-hoc-soai-ca-mai-nabi/3047158/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.