Nó bước chân trái ra, rồi chân phải, chân trái, chân phải... cứ như thế, nó tiến gần tới Bảo An, nhưng mặt cắm gầm xuống, thỉnh thoảng lại ngẩng lên nhìn trộm thái độ của cậu. Nhưng rồi nó khựng lại phía trước, Woo và Tian làm sao thế này? Sao mặt mày tím tái hết vậy?Thật hết nói nổi mà, nó với Eun Woo than vơi nhau, nó rất lo cho cậu vì cậu hậu đậu, lúc nào cũng làm mình bị thương, xây xát.
"Tian, Eun Woo hai người sao vậy?Sao tím hết mặt này?"
"À, bọn mình không sao? Cậu ra kia đi, mau" - Eun Woo đuổi nó, nhưng nó không đi, nhìn chằm chằm vào vết thương của hai người
"Không sao? Như thế này mà không sao hả?Đi đứng kiểu gì mà ngã lăn lộn thế này? Trời ơi! Hai cậu bao nhiêu tuổi rồi mà đi đứng không nhìn đường gì vậy? Cha Eun Woo, nói với cậu bao nhiêu lần rồi, sao lúc nào cũng khiến nguwoif khác lo lắng nhưu vậy hả?"
"Na à, không ph..." - Eun Woo muốn biện minh nhưng không được, lời nói của cậu thốt ra đều bị nó chặn
"Còn dám nói, cậu đúng là đồ ngốc mà, còn Tian nữa" - Nhắc tới Tian nó chượt nghĩ lại, lúc trước nó với hai người này đi kiếm cửi sao chứ? Họ cãi nhau chí chóe.
"Ấy, có phải hai người lại cãi nhau như lần trước rồi không ai chịu ai, sinh ra đánh lộn nhau đúng không?"
"Này nhỏ khùng, không biết gì thì đừng nói linh tinh" - Tian lên tiếng
"À, sai lại còn cãi, cậu đúng là mạnh miệng thật đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-hoc-soai-ca-mai-nabi/3047156/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.