"Giữa những người lạ, ta cần một người quen.
Giữa những người quen, ta cần một người yêu.
Giữa những người yêu, ta cần một người hiểu.
Giữa những người hiểu ta cần một người tin.
Tin... và... được tin".
"Mùi hương lúa thơm thích thật " - Nó đứng trên chiếc xe mui trần, còn cạu thì đang lái xe. Cảm giác hương đồng gió lộng khiến nó thích thú, bao nhiêu lâu xa quê cảm giác bồn chồn thương nhớ. Những con người chân đất thật thà, những người nó quen nó thân và nó thương, chốn bình yên nó từ từ nhắm mắt mà hưởng thụ mùi hương quen thuộc ấy.
"Cậu thấy sao?" - Nó hỏi cậu
"Thấy sao là sao?" - cậu không hiểu ý nó
"Quê tôi thế nào?"
"Bình thường, có gì đặc biệt đâu"
"Aizzz, cậu đúng là người không biết cảm nhận và hưởng thụ gì cả"
Kệ cậu ta, trong đầu nó bây giờ chỉ nhớ tới mẹ nó, người thương nó và cũng là người nó thương. Hôm nay là ngày đặc biệt, đặc biệt hơn những điều gì khác.
"Mẹ à! Mẹ ơi" - Nó vừa xuống xe đã hét toáng lên ngoài cổng rồi. Mẹ nó đang làm bánh cũng giật mình và bất ngò, quay ra cổng và thấy nó, hai mẹ con ôm trầm lấy nhau hạnh phúc. Ai đó cũng cảm thấy hạnh phúc thay và thấy tủi.
Cậu nhớ tới mẹ, người mẹ hiền dịu lúc nào cũng chiều cậu và đứa em gái. Bảo Linh, cô em gái bị mất tích trong ngày định mệnh đó. Số phận nghiệt ngã một lúc cả ba người thân của cậu, bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-hoc-soai-ca-mai-nabi/3047120/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.