Trên con đường lá bàng rụng vì đông, cậu cõng nó trên lưng ánh nắng len lỏi qua từng nhịp mây như muốn soi rõ hình ảnh đó. Tiết trời mới vào đông se lành lạnh như tiết trời thu, vì mới chớm giao mùa hanh khô là lạ. Không gian yên tĩnh chỉ có tiếng gió và tiếng lá rụng xào xạc ven đường qua tai. Hai người im lặng mà âm thầm, nó thì cảm thấy bối rối còn cậu thì trong lòng không yên, không biết là nó đa hết hết giận chưa?
"Tôi xin lỗi"
Câu nói ai đó thốt ra làm nó giật mình trả lời ngấp ngứ:"À, ừ gì á?"
"Tôi xin lỗi cậu đó" - Thật là con nhỏ đáng ghét, chưa bao giờ cậu mở miệng xin lỗi ai cũng tuổi cả, nó đang khiến cậu ngại, chưa bao giwof cậu thậy em gái giận, chắc tại nó đã lơn nên thay đổi tính cách, cậu nghĩ vậy!
"..." - Nó cũng ngại mà, nên nó không trả lời
"Xin lỗi vì đã làm cậu bị phạt"
"Ừm không sao đâu, thì cũng tại tôi lo chuyện bao đồng thôi"
"Cậu nói lo chuyện bao đồng, tôi không cho phép cậu nói chuyện của tôi là chuyện bao đồng" - Cậu khó chịu
"vì sao chứ?"
"Những chuyện liên quan tới tôi, cậu phải xem là chuyện đáng để tâm, tôi không cho phép cậu lơ là tôi"
"Cậu nói gì kì quá vậy? Cái gì mà đáng để tâm? Rồi lại không cho phép lơ là? Thật tình khó hiểu cậu ghê"
"Vì tôi thích..."
"Hử???"
"Tóm lại là thôi, tôi không nói nhiều nữa, cậu yên đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-hoc-soai-ca-mai-nabi/3047117/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.