Buổi trưa hôm sau.
RẦM!
Một tiếng động phácửa phát ra từ phòng 707. Một nam thanh niên da trắng, tóc nâu củi, mắtto sáng rực tựa như ánh Sao Mai đang lấp lánh. Một nam nhân với vẻ đẹphoàn mĩ. Nam tử thì muốn hắn là nữ nhân, nữ tử lại muốn hắn là nam nhân. Vẻ đẹp hút hồn mọi giới tính. Cậu hét
- Papa!! Anny làmsao hả papa? papa ! Papa !- Kane quăng luôn cái vali đang kéo trên taynhào vào một ông già trung niên đang cầm tờ báo và tách trà. Làm ônggiật mình vung tay, ly trà sóng sánh đổ cả nửa ly ra ngoài.
- Ây ấy!! À ờ thật ra Anny không sao hết, vì nó nhớ con nên nói kêu convề. Mà papa nghĩ con sẽ không về đâu, điểm yếu của con là rất thươngchị, vậy nên đem nó ra hù doạ con mới dám về. - papa Anny giải thích, vỗ vỗ vai Kane.
Cái nam thần xinh trai đang đông thành đá. Cái miệng đỏ hồng khẽ nhếch lên vài cái. Toàn thân cứng ngắc. Là đang sốc.
Papa Anny đứng dậy, vỗ vai Kane rồi bước vào phòng ngủ. Nhìn người phụ nữđang chìm trong giấc mộng kia thì cười hiền và lăn vào chăn ngủ luôn. Để mặc cậu con trai đáng yêu sau bao năm xa cách đang hoá đá ở phòngkhách. Trước khi đi ngủ, papa Anny còn tốt bụng nhắn tin bảo Anny lênphòng có người tìm.
Sau vài phút, Anny đẩy cửa bước vào. Quái lạ, cửa không khoá?. Một ý nghĩ chợt hiện lên trong dòng suy nghĩ của cô.
Cởi giày và xếp vào tủ, Anny bước vào phòng khách.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-hoc-kinh-di/2012961/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.