“Đây... đây là chuyện từ bao giờ thế?” Cậu ta không khỏi hốt hoảng, giọng trầm xuống.
“Trước khi thế giới này biến thành như vậy.”
Vẻ mặt Chu Lạc Nhiên tràn đầy nghi ngờ cùng sợ hãi.
Bạch Chiêu Chiêu bây giờ mới đứng lại, cười nói: “Chúng ta đi đến đây thôi. Tôi biết cậu có rất nhiều vấn đề muốn hỏi. Hay là chúng ta chơi một trò chơi nhé? Cậu đứng đây, tôi lùi lại. Cứ mỗi lần tôi lùi lại hai bước, cậu có thể hỏi tôi một câu hỏi. Nhưng cậu không thể di chuyển.”
“Chiêu Chiêu... chuyện này...”
“Cậu đừng di chuyển.”
Cô giơ tay lên, giọng điệu vừa lạnh lùng vừa mạnh mẽ, khiến cậu ta không thể không ngoan ngoãn mà đứng lại.
Cậu ta muốn dùng hết khả năng để lấy lòng Bạch Chiêu Chiêu nên không thể không nghe lời cô.
Cô lùi lại hai bước rồi cười ngọt ngào: “Bây giờ, cậu có thể hỏi rồi. Tôi không nhất định sẽ biết câu trả lời, nhưng tôi sẽ cố gắng giải đáp cho cậu.”
“Tôi, tôi...” Cậu ta không rõ cô muốn làm gì, đành thuận miệng hỏi: “Người trên đường đâu hết rồi?”
“Trốn hết rồi. Bởi vì nơi này sắp sụp đổ rồi.”
Cô lại lùi lại hai bước.
“Sắp sụp đổ? Tôi không hiểu. Cậu có thể giải thích rõ ràng hơn không?”
“Tất cả chúng ta đều sắp chết rồi. Và tất nhiên, vẫn có khả năng sẽ được cứu sống. Vì vậy chỉ còn lại chúng ta ở đây.”
“…”
Đại khái hơn 10 giây sau, Chu Lạc Nhiên vẫn không hỏi gì nữa.
Bạch Chiêu Chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-hoc-cua-cuu/3732954/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.