Một lúc lâu sau, giọng ông ta khô khốc: “Tôi không biết.”
Bạch Chiêu Chiêu nhìn chằm chằm ông ta, quan sát từng chút biến hóa trên khuôn mặt của ông ta. Một lúc sau cô đứng thẳng người dậy.
Người giấy lại nói dối.
“Thầy khó đối phó thật đấy.” Cô hơi dùng lực vỗ vào đầu của giáo viên chủ nhiệm giống như vỗ đầu chó: “Bo bo giữ mình nhưng lại bao che nhiều người như thế. Thầy được thăng chức rồi à? Hình như cũng không phải...”
“…”
“Thầy à, thầy làm người thì thất bại, sống cũng thất bại nốt.” Cô cúi người xuống, nhẹ giọng nói: “Thầy để em đoán xem nhé. Lúc trước, thầy và các bạn học của em dám kiêu ngạo như thế là vì nghĩ rằng em không biết đây là giấc mơ sắp chết của mình đúng không?”
Người giấy rên rỉ sợ hãi.
“Em ấy à, bây giờ em có một loại cảm giác rất kỳ lạ. Nếu như em không đồng ý thì thầy và các bạn học của em sẽ không thể rời khỏi nơi này nhỉ. Thầy nói xem cảm giác này của em có đúng không?”
Những thanh trúc chống đỡ bên trong màng giấy phát ra âm thanh ma sát.
Cô lại tiếp tục dẫn dắt từng bước một: “Sao không nói gì? Em nói đúng không?”
“Bạn học Bạch... Tôi, tôi thật sự không hiểu em đang nói gì...” Ông ta lắp bắp: “Tôi biết em có hiểu lầm rất sâu sắc với tôi và các bạn học. Nhưng ban đầu thầy cũng chỉ muốn tốt cho em thôi...”
“Hiểu lầm à...” Cô cười: “Được rồi, thầy cho rằng đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-hoc-cua-cuu/3722581/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.