Bạch Chiêu Chiêu yếu ớt nói: “Ăn xong rồi.” Bởi vì quá sợ hãi nên cô không thể không điên cuồng ăn đồ ngọt để cho mình tỉnh táo. Cuối cùng chỉ còn lại một cái bánh mochi và bánh bông lan nhân ruốc cho mẹ.
Cô hơi xấu hổ. Cô đúng là không biết kiềm chế, mới qua 2 ngày thôi mà đã ăn hết nhiều điểm tâm ngọt như thế.
Diệp Chi Du không để ý lắm, cậu hơi cong lưng xuống nói chuyện với cô:
“Vậy đúng lúc tớ cũng vừa ăn hết. Tan học tớ đi mua tiếp, tiện thể cho cậu ăn thử loại khác nhé.”
Bạch Chiêu Chiêu hơi nghiêng đầu nhìn cậu một cái, lại nhìn thêm một cái.
Từ bé đến giờ, có rất nhiều con trai thích cô. Cô xác định rằng mình biết ý của Diệp Chi Du. Cậu ngược lại rất thông minh, giả vờ lâu như thế, lại biết đạo lý mưa dầm thấm lâu, nên cô không thể trực tiếp từ chối cậu được.
Nhưng cho dù như thế thì cô cũng không hề tức giận, trong lòng còn ngọt ngào hơn cả bánh mochi.
Tại sao cô lại có cảm giác này, cô cũng rất rõ ràng. Bởi vì cô cũng có chút thích Diệp Chi Du.
Tất nhiên, trước mắt cô vẫn sẽ không đồng ý với cậu. Cô thật sự không thể bị phân tâm được...
“Cảm ơn...” Cô lại nhẹ giọng: “Hình như tan học tớ luôn không gặp được cậu.”
“À, bởi vì tớ còn phải đi tập bóng chày.” Cậu vội vàng giải thích: “Phải tập đến 9 giờ.”
Cô gật đầu, như có điều suy nghĩ.
Dưới ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-hoc-cua-cuu/3624676/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.