Sáng sớm, nhóm trao đổi của sư tôn xịn sò gửi tới một thông báo.
[Nuôi đồ đệ đại pháp: Cho hắn ăn, cho hắn uống, huấn luyện hắn phải thật khắc nghiệt, không được khen hắn quá nhiều, cụ thể khen ngợi có thể tham khảo: Tạm được, xong rồi, không tồi, tạm chấp nhận, tàm tạm... Vân vân một loạt các ngôn ngữ trung lập khác. ]
Có tiếng gõ cửa truyền từ cửa sổ tới, bạch hạc dùng mỏ để mở cửa sổ, tròng mắt màu gỗ mun lặng lẽ nhìn vào trong phòng, nhẹ nhàng thả một cái vòng tay xuống bàn.
An Hòa Dật đứng dậy, tay nhẹ vung lên, y phục từ bên cạnh dâng lên, chậm rãi khoác lên người y.
Trên chiếc vòng bạc có khắc một phiến lá, An Hòa Dật lấy tay lau nhẹ, hơi nước màu lam từ hoa văn phiến lá bay ra, bay lên giữa không trung lại không tản ra mà ngưng tụ thành nét chữ.
Là hướng dẫn sử dụng vòng tay.
An Hòa Dật giương mắt tỉ mỉ ghi lại, tay cầm ngọc bài, định hỏi đồ đệ đã dậy chưa thì mới nhớ ra là đồ đệ mình chưa có ngọc bài. Liền di chuyển chân, thong thả đi về hướng cửa.
Ôn Tu Viễn ngủ thẳng cẳng tới sáng, không có ngàn vạn đồ đệ truy sát, không có nhiệm vụ dạy dỗ đồ đệ, cũng không bị sư tôn chăm sóc vô ích, có ăn uống ngủ nghỉ đàng hoàng.
Thư giãn như vậy, không cẩn thận lại ngủ lúc nào không hay.
Ngoài cửa có tiếng phi kiếm cắt không khí, đôi mắt vốn đang nhắm nghiền của Ôn Tu Viễn đột nhiên mở ra, xẹt qua một tia sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-hoc-bo-tuc-cua-su-ton/944085/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.