Hai đệ tử có tư chất tốt nhất của Vô Lượng Tông là Diệp Nhĩ và Trịnh Vô Vọng thì còn miễn cưỡng chống chịu được, chỉ bị nội thương thổ huyết, còn mấy đệ tử của Huyền Âm Cốc thì tất cả đều bị đông cứng thành cột đá! 
Nhất là người vừa chuẩn bị đánh lén Ngân Nhung đó, ngay cả tóc, lông mi cũng đọng một lớp sương lạnh. 
Vì Vô Lượng Tông và Huyền Âm Cốc gây ra ồn ào quá lớn, thu hút không ít đệ tử của các môn phái khác đến vây xem, nơi này sớm bị đã bị bao vây đến nước chảy không lọt. Tuy đông người nhưng vẫn chấn động đến trợn mắt ngoác mồm với biến cố trước mắt, trong thoáng chốc bầu không khí lặng đến mức nghe được cả tiếng kim rơi. 
Ngân Nhung cũng ngây ngẩn, y không ngờ rằng mình ra chiêu theo bản năng thôi mà lại mạnh đến thế! Trịnh Vô Vọng và Diệp Nhĩ là kỳ tài thế hệ trẻ của Vô Lượng Tông, một trong “Tứ Tông”! Bỏ bốn lên năm thì là nóc nhà trong dàn Kim Đan của cả giới tu chân, thế mà bọn họ… bị mình dễ dàng chế ngự? 
Nhưng ngoại trừ kinh ngạc, thì càng nhiều hơn vẫn là hoảng loạn. Sư phụ đã từng dặn đi dặn lại, không được thể hiện năng lực điều khiển hàn khí của y ở trước mặt bất kỳ người nào, giờ thì hay rồi, tất cả mọi người nhìn thấy hết rồi! Y thật sự không phải cố ý, hoàn toàn vô thức phản kích! 
Tâm trạng của Ngân Nhung đang rối loạn, thì nghe được một tiếng khen hay. 
Người đầu tiên khen hay là Thanh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-xu-thi-co-y-do-xau-gi-dau/426963/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.