Thành Dương Mục Thu ngàn lần không ngờ là, “chạm” mà Ngân Nhung nói là thế này, thở phào nhẹ nhõm trong lòng nhưng đồng thời còn sinh ra một cảm giác không vui lạ thường. 
Không vui không biết là vì bị Ngân Nhung đùa bỡn, hay là… hay là gì khác nữa, hắn không muốn tìm tòi, mặt không đổi sắc nhìn về phía tiểu hồ ly. 
Ngân Nhung không nhịn được lại liếm liếm mũi. 
Hay lắm, đến hình dạng hồ ly cũng không chịu được sao? Cuối cùng là hắn ghét mình đến thế nào chứ? 
Có điều là, có ghét hơn nữa cũng không thể lùi bước được, đây là lô đỉnh mà mình đã nhọc nhằn khổ sở cứu về, vịt đã vào tay rồi sao để bay đi được nữa? Rồi cũng sẽ có cách làm hắn bớt thành kiến. 
Ngân Nhưng lắc lắc lông, lật người phơi cái bụng trắng tươi ra lấy lòng, há mỏ, vừa lè lưỡi vừa kêu chít chít, đây là một trong những bí thuật của y, không ai có thể từ chối được bụng lông hết! Đến ngay cả vị sư phụ keo kiệt bủn xỉn của y, cũng có lúc khuất phục mà cho y thêm một chút tiền tiêu vặt. 
Thành Dương Mục Thu nhìn thoáng qua Ngân Nhung, không hỏi hơi dao động, thì ra chân thân của y mềm mại như vậy, nhỏ như vậy, thì ra tiếng kêu của hồ ly là “chít chít chít”, giống như đang làm nũng vậy. 
Ngân Nhung: “Chít chít chít chít chít chít chít chít chít ~ ” 
—— con mẹ nhà ngươi, xoa đi chứ! Thứ nam nhân xấu xa có mắt không tròng, từ nhỏ đến lớn bản yêu đây chưa từng bị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-xu-thi-co-y-do-xau-gi-dau/426920/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.