Dịch giả: Tiểu Băng
Lý Sở Thủy dù sao cũng mới chỉ có chín tuổi, kinh nghiệm chiến đấu không phong phú. Nên Đường Vũ Lân đoán không sai, di động tốc độ cao không ngừng, làm Hồn Lực cấp mười một của cô bé nhanh chóng bị tiêu hao.
Không thể chờ đợi thêm nữa, Hồn Kỹ mình không cầm cự được bao lâu.
Lý Sở Thủy cắn răng, gia tốc, vòng ra đằng sau Đường Vũ Lân, Hồn Hoàn sáng lên. Hai bàn tay đầy móng sắc khẽ vẫy, hai luồng quang nhận màu trắng chém ra trước, cơ thể vọt theo sau.
Đường Vũ Lân tốc độ đương nhiên không nhanh bằng cô, nhưng nó chỉ cần quay người, rất đơn giản, tấm lưới Lam Ngân Thảo nhanh chóng thu hẹp, ngưng tụ.
Hai luồng quang nhận màu trắng chém vào tấm lưới. Tấm lưới Lam Ngân Thảo không bị cắt đứt như mọi người nghĩ, nó chỉ hơi lập lòe, cả người Lý Sở Thủy tông vào tấm lưới.
Những sợi dây nhỏ lập tức quấn quanh, trói chặt lấy cô bé. Đường Vũ Lân kéo một cái, Lý Sở Thủy bị kéo tới trước mặt, nắm tay đánh ra, dừng lại ngay trước mặt cô.
Tạ Giải theo bản năng sờ lên mặt, cái tên khốn này, lúc đánh ta đâu có dừng tay như thế?
Mắt Vũ Trường Không lấp lóe, Lam Ngân Thảo này không bình thường! Không kiêu không nóng nảy, tính kềm chế rất tốt.
"Đường Vũ Lân thắng."
Đường Vũ Lân cho Lam Ngân Thảo thả lỏng, vịn Lý Sở Thủy đứng vững, mặt Lý Sở Thủy hồng lên, e lệ nói: "Cảm ơn."
Đường Vũ Lân mỉm cười đáp lại, Lý Sở Thủy ngẩn ngơ, cảm thấy nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-truyen-thuyet-dau-la-dai-luc-3/492596/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.