Dịch giả: Tiểu Băng
"Phanh —— "
Chu Trường Khê lảo đảo liên tục lùi lại, nhưng cuối và cũng không ổn định được thân hình, ngã ngồi phịch xuống.
Đường Vũ Lân lại chỉ hơi chao đảo. Cao thấp đã rõ.
Sao có thể như vậy? Chu Trường Khê ngơ ngác. Nếu hôm qua là bởi vì bị đánh bất ngờ, vậy còn hôm nay? Hôm nay rõ ràng hắn đã phóng xuất Võ Hồn, ngay cả lực tăng phúc của Hồn Kỹ cũng đã dùng tới, vậy mà tuy rõ ràng cũng có hiệu quả, nhưng vẫn bị ngã.
"Ngừng!" Vũ Trường Không quát to, chỉ vào Chu Trường Khê: "Ngươi, bị loại."
Hồn SưHệ Sức Mạnh lại thua đối thủ về mặt sức mạnh, thực là không cần đánh tiếp nữa.
"Vì sao ngươi không dùng Võ Hồn?" Vũ Trường Không nhìn Đường Vũ Lân.
Đường Vũ Lân trả lời: "Hắn nói phải đấu sức lực với ta."
Mắt Vũ Trường Không lạnh như băng, "Hắn bảo ngươi ăn cứt ngươi cũng ăn sao? Trong mỗi cuộc chiến đấu, chiến thắng đối thủ, mới là mục tiêu duy nhất. Sư tử vồ thỏ cũng phải toàn lực ứng phó. Không được để cho đối thủ xíu cơ hội nào. Tấn cấp, tí nữa đánh tiếp."
Thua bị loại, thắng bị mắng. Tâm lý nặng nề đè lên ngực các học viên.
"Trận tiếp theo."
Đôi thứ hai ra thi đấu, là Vân Tiểu và Tạ Giải.
Vân Tiểu vẻ mặt đau khổ, nói với Tạ Giải, "Hạ thủ lưu tình a! Ta chỉ là Hồn SưHệ Phụ Trợ. Không đánh được."
Tạ Giải nói: "Tự cầu phúc đi."
"Bắt đầu!"
Vũ Trường Không ra lệnh một tiếng, Tạ Giải đã phóng ra. Quầng sáng vàng dưới chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-truyen-thuyet-dau-la-dai-luc-3/492595/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.