Dịch giả: Tiểu Băng 
"Na Nhi? Tên hay quá, giọng nói của muội cũng rất êm tai." Đường Vũ Lân đỡ cô bé dậy. 
Na Nhi cúi đầu xuống, không nói gì nữa. 
"Phụ thân mẫu thân muội đâu? Nhà muội ở 9da6u?" Đường Vũ Lân hỏi. 
Na Nhi lắc đầu. 
"Rột rột!" âm thanh kỳ dị không hài hòa đột nhiên vang lên. 
Đường Vũ Lân vội cúi đầu nhìn bụng mình, nhận ra âm thanh này không phải là của người nó phát ra. Na Nhi cúi gầm, khuôn mặt đỏ bừng. 
"Muội đói bụng rồi? Nếu không tìm được phụ thân, mẫu thân, vậy huynh dẫn muội về nhà huynh nhé. Mẹ huynh chắc nấu cơm xong rồi!" Đường Vũ Lân vừa nói, vừa kéo tay Na Nhi đi về nhà mình. 
Na Nhi ngẩng đầu, nhìn nó, từ góc nhìn của bé, chỉ nhìn thấy gò má của nó mà thôi. Mặt nó trắng bóc, vì vừa rồi tranh chấp với đám thiếu niên, nên hơi ửng hồng, lông mi rất dài, đôi mắt to long lanh làm cô bé ngẩn người. 
"Mẫu thân, con về rồi!" Còn chưa vào cửa, Đường Vũ Lân cũng réo to. 
"Thằng nhóc này, nói nhỏ chút, đừng quấy rầy tới hàng xóm." Lang Nguyệt khẽ nhắc con, mở cửa ra. 
"Hôm nay tới trường thế nào? Ồ, sao người con bẩn thế?" Lang Nguyệt nhìn con trai đầy bụi đất thì cau mày, sau đó mới nhìn thấy Đường Vũ Lân đang kéo tay Na Nhi. 
"Mẫu thân, con gặp phải người xấu." Đường Vũ Lân kể lại câu chuyện mình vừa gặp phải. 
Lang Nguyệt biến sắc, kéo vội nó vào nhà, Na Nhi bị Đường Vũ Lân nắm tay, nên cũng được kéo vào. 
"Thằng nhóc này, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-truyen-thuyet-dau-la-dai-luc-3/268567/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.