Dịch giả: Tiểu Băng 
Lúc rời khỏi Hồng Sơn Học Viện, Đường Vũ Lân rất không vui. Chuyện không vui từ khi sinh ra tới giờ cũng không nhiều bằng ngày hôm nay, làm nó rất phiền muộn. 
Nó sinh ra trong một gia đình bình dân, nhưng gia đình nó vui vẻ hạnh phúc, cha mẹ tình cảm rất tốt, rất yêu thương nó, dù nó có phạm phải lỗi lầm, cũng đều ân cần dạy bảo. 
Hôm nay ở học viện, lần đầu tiên nó đã được biết tới cái gì gọi là "Khó khăn" . Bởi vì Võ Hồn là Lam Ngân Thảo, nên các bạn học đều bài xích nó, ngay cả lão sư cũng không nhiệt tình với nó. 
Buổi chiều lúc dạy học sinh minh tưởng, thời gian lão sư dành để chỉ cho nó là ít nhất. 
"Võ Hồn của ta, thật không tốt tới vậy sao?" sự buồn rầu trên mặt Đường Vũ Lân dần biến thành quật cường, "Dù Võ Hồn của ta không tốt, ta cũng nhất định phải trở thành một Hồn Sư vĩ đại. Phụ thân từng nói, thành công là chín mươi chín phần trăm cố gắng cộng với một phần trăm thiên phú, Võ Hồn của ta không tốt, ta sẽ cực kỳ cố gắng!" 
Tính nó vốn phóng khoáng, khi trong lòng đã nghĩ thông suốt, sự buồn bực cũng tự nhiên biến mất. 
Nhưng mà, hình như thấy đói bụng? Đường Vũ Lân khó hiểu vuốt bụng, ở học viện học sinh đều được ăn cơm trưa, còn không giới hạn muốn ăn bao nhiêu thì ăn. Học sinh của lớp Hồn Sư còn được ăn nhiều ăn ngon hơn học sinh các lớp bình thường. Đường Vũ Lân đã ăn rất nhiều, được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-truyen-thuyet-dau-la-dai-luc-3/268566/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.