Giang Thần vừa tới cũng chứng kiến được tất cả.
Đường Sở Sở kéo anh lại, giọng điệu khẩn cầu nói: "Chồng ơi, anh mau cứu cô ấy đi."
Giang Thần xua tay, nói: "Cũng không phải hoàn toàn không còn cách nào khác, không cần vội, cứ xem đi rồi nói sau."
Quan Tuyền nhìn Hứa Tinh đang nằm trên giường.
Cô ta bị rắn độc cắn, hơn nữa vị trí bị cắn lại là bắp đùi.
Da thịt cô ta trắng ngần, thậm chí còn có thể nhìn thấy mạch máu vằn lên trông rất sợ.
Lúc này chỗ đùi bị rắn cắn đã sưng phồng lên, vết cắn chuyển sang màu đen, độc tố màu tím đen không ngừng lan rộng ra.
Quan Tuyền dùng tay ấn chặt lấy vùng xung quanh miệng vết thương của Hứa Tinh.
"A!"
Hứa Tinh đau tới mức hét toáng lên.
Quan Tuyền vội vàng nói: "Hứa Tinh, không sao đâu, có anh ở đây em sẽ không chết, vết thương của em đặt biệt, nên anh phải dùng phương pháp đặc thù mới ép được chất độc trong người em ra ngoài, như này đi, anh đưa em vào phòng, rồi sau đó anh sẽ chuyên tâm chữa trị cho em."
Hứa Tinh chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng.
Cô ta luôn có cảm giác chập chờn muốn ngủ.
Cô còn cảm nhận được sự đau đớn truyền từ vết thương bị rắn cắn lên khắp phần cơ thể phía trên, cô ta biết mình trúng độc, nếu không mau giải độc thì chắc chắn sẽ chết.
"Hứa Tinh, em đồng ý không, đồng ý thì anh sẽ đưa em đi?"
Bên tai truyền đến tiếng nói.
Cô ta đột ngột mở trừng mắt, đập vào mắt mà một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504754/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.