Thái Khôn còn tưởng rằng là Đường Sở Sở, không ngờ lại là Giang Thần.
“Ơ, chủ tịch, sao anh lại tới đây?”
Thái Khôn hơi hơi thất thần, sau đó nhanh chóng phản ứng lại, mời Giang Thần vào phòng.
Giang Thần thản nhiên đi vào.
Thái Khôn hét lớn: “Chị Hồng, mau, mau pha cà phê đi, chủ tịch tới.”
Chị Hồng nghe được tiếng kêu, vội đứng dậy, nhìn lại hướng cửa. Cô ta thấy Giang Thần, sắc mặt không khỏi khẽ thay đổi, đây chính là chủ tịch phía sau Thời Đại Khoa, một ông chủ có giá trị con người trên ngàn tỷ.
Cô ta không dám chậm trễ.
“Chủ tịch, mau ngồi đi.”
Nói xong thì đi pha cà phê.
Thái Khôn đứng ở một bên, khuôn mặt đẹp đẽ nở nụ cười: “Chủ tịch, chuyện lần trước là tôi không đúng, tôi không nên lộn xộn ở Thời Đại Khoa, xin anh cho tôi một cơ hội.”
Giang Thần hơi hơi dừng tay.
“Chuyện lần trước, tôi không để ở trong lòng.”
Thái Khôn vô cùng vui mừng: “Cảm ơn chủ tịch tha thứ.”
Chị Hồng đã bưng cà phê đã đi tới, nghe thấy Giang Thần nói không so đo, cô ta cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, đôi tay dâng cà phê lên: “Chủ tịch, mời anh dùng.”
Giang Thần chỉ một bên cái bàn.
Chị Hồng đặt lên bàn.
Thái Khôn nhìn chị Hồng ẩn ý.
Anh ta hiểu đàn ông, Giang Thần tới nơi này, tuyệt đối không phải tìm anh ta.
Không phải tìm anh ta, thì là do tìm chị Hồng.
Tuy rằng chị Hồng chỉ là một người đại diện, hơn nữa đã qua tuổi 30, nhưng vẫn rất có tư sắc, cũng gợi cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504753/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.