Hà Diễm Mai đứng dậy, hét lên: “Trương Nguyên, nói chuyện phải ăn ngay nói thẳng.”
“Chính… Chính là Đường Sở Sở ép tôi làm, xong việc còn để Giang Thần uy hiếp tôi, khiến tôi hãm hại tổng giám đốc Hải.” Trương Nguyên một mực khẳng định là Đường Sở Sở, còn nói Giang Thần uy hiếp ông ta.
“Ông…”
Hà Diễm Mai tức tới mức sắc mặt tái nhợt.
Đường Sở Sở cũng cảm thấy tủi thân.
Cô toàn tâm toàn ý vì gia tộc mà lại rơi vào kết cục như thế này.
Giang Thần thở dài một hơi, mạnh mẽ áp chế cơn giận của mình. Anh biết, đây là Giang Trung, là một thành phố yên bình, không phải là biên giới Nam Hoang hỗn loạn.1
“Đủ rồi.”
Đường Thiên Long quát lên: “Còn chưa xong sao, Đường Sở Sở, cháu làm sai, ông nội cũng không trách tội cháu. Dẫu sao cũng còn trẻ, không chịu được cám dỗ, chỉ cần biết sai mà sửa thì có thể tha thứ. Nhưng các cháu quá đáng quá rồi, muốn làm gì, giết người sao?”
“Cháu không có.” Đường Sở Sở hét lên.
“Bốp!”
Đường Thiên Long đập tay lên mặt bàn, bỗng nhiên đứng dậy: “Sự việc đã đến nước này, cháu còn không chịu nhận sai?”
“Ông nội, cháu thừa nhận, năng lực của Sở Sở quả thật rất mạnh, mấy ngày nay qua lại với không ít công ty lớn, điều này đối với Vĩnh Nhạc đích thực là việc tốt. Nhưng phạm phải sai lầm lớn như vậy, không thừa nhận thì cũng thôi đi, còn muốn ép ông Trương hãm hại bố cháu. Lòng dạ thâm hiểm như thế, tương lai nhất định là tai hoạ của Vĩnh Nhạc…”
Đường Lỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504642/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.