Thấy Lâm Y chê bai Giang Thần, trong lòng Đường Sở Sở có chút không vui.
“Chồng tôi không phải là đồ bỏ đi.”
“Còn không phải sao?” Lâm Y cười nói: “Thế sao tôi lại nghe nói, anh ta vào ở rể lúc nhà họ Đường kén rể, cũng không có công ăn việc làm gì, cả ngày chỉ ở nhà quét dọn nấu nướng, dựa vào nhà họ Đường nuôi, lúc trước còn đi con xe điện nhỏ đến Vĩnh Nhạc đón cô tan làm, chuyện này thành trò cười khắp Giang Trung rồi.”
“Cô còn nói nữa? Tôi không thèm để ý đến cô nữa.” Trên mặt Đường Sở Sở tỏ rõ không vui.
“Được rồi, tôi chỉ đùa thôi ấy mà.” Lâm Y vội xin lỗi.
Xem ra Đường Sở Sở rất thích Giang Thần, cô ta muốn li gián mối quan hệ của Đường Sở Sở với Giang Thần có phần khó khăn.
Cô ta chuyển chủ đề: “Thích gì thì cứ chọn, tôi tặng cô, dáng dấp cô đẹp đến vậy lại nhìn xinh xắn, mặc gì cũng đẹp hết.”
Nét mặt không vui của Đường Sở Sở lúc này mới tiêu tan.
Nhưng cô có tiền, không cần Lâm Y phải tặng.
Cô chọn được một chiếc váy trắng liền thân với sự giúp đỡ của Lâm Y.
Cô thích màu trắng.
Nó đại diện cho sự thuần khiết.
Lúc thanh toán thì phát hiện nó mười tám vạn lận.
Cô nhất thời kinh ngạc, thật không ngờ một chiếc váy thôi mà cũng đắt đến vậy.
“Sở Sở, tôi đã nói rồi, bộ đồ này tôi tặng cô, tiệm quần áo này là tôi mở.”
“Không, không cần.” Đường Sở Sở khẽ xua tay, cô lấy ra chiếc thẻ đen của Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504587/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.