Sau khi Giang Thần rời khỏi Thịnh Thế Vương Triều, anh tới phòng khám phàm nhân của Tiểu Hắc.
Nhưng Tiểu Hắc không có ở phòng khám, anh ta ra ngoài rồi.
Giang Thần có chìa khóa phòng khám, anh lập tức mở cửa đi vào, cũng không mở cửa làm việc mà cứ thế đóng lại.
Anh vào phòng rồi leo lên giường, đi ngủ.
Vì mấy ngày nay anh đều ngủ không ngon, định nhân cơ hội này ngủ bù một chút.
Cơ mà cảm giác chưa ngủ được bao lâu thì đã có tiếng chuông điện thoại vang lên.
Anh lật người bò tới lấy điện thoại thì thấy người gọi đến là Đường Sở Sở, gương mặt anh hiện lên ý cười.
Anh nghe máy.
Đầu dây bên kia lập tức truyền tới tiếng khóc nức nở của Đường Sở Sở.
Nghe cô nói vậy, trong lòng Giang Thần bỗng cảm thấy ấm áp, anh dịu dàng nói:"Giờ anh đang ở phòng khám phàm nhân của Tiểu Hắc, sẽ nhanh chóng trở về với em."
Anh biết chắc chắn người nhà họ Tôn đã đưa Đường Tùng về nhà rồi.
Ngay cả Lâm Huyền cũng chết rồi, người nhà họ Tôn đâu có ngốc, bọn họ làm gì dám gây khó dễ cho Đường Sở Sở nữa.
Làm sao bọn họ còn dám bắt anh và Đường Sở Sở ly hôn nữa?
Trừ phi là họ muốn chết.
Giang Thần vươn mình một cái.
Sau đó anh mới đứng dậy, đi ra khỏi phòng khám rồi đóng cửa lại.
Vừa khóa cửa, đang định rời khỏi.
Đúng lúc này anh lại phát hiện ra ngoài cửa có một người phụ nữ đang đứng ở đó.
Cô ta khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504581/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.