Giang Thần đi vào phòng dưới lòng đất.
Ở phòng dưới lòng đất này tụ tập tầm hơn hai mươi tên đàn em của Lâm Huyền.
Bên ngoài là mấy trăm bảo vệ cũng mấy chục tên đàn em đều đã bị Giang Thần đánh gục hết rồi.
"Giang Thần, là mày?"
Tôn Diệu đang muốn dắt Đường Tùng rời khỏi đây lại nhìn thấy có người tới, sắc mặt anh ta lập tức sa sầm lại, mắng ầm lên: "Mày có biết chỗ này là chỗ nào không, còn không mau quỳ xuống dập đầu xin lỗi ngài Lâm đi..."
Giang Thần đi tới, nhấc chân lên đạp một cước.
Đạp thẳng vào ngực của Tôn Diệu.
Cả người anh ta văng ra xa mấy mét, ngã rầm xuống đất đau đớn, miệng cũng phát ra âm thanh rên rỉ thảm thiết.
Anh ta bị té gãy cương, nằm liệt trên đất không đứng dậy được.
"Mày?"
Lâm Huyền ở đây lại không hành động lỗ mãng không suy nghĩ trước sau.
Bởi vì ông ta đã lăn lộn cũng đủ lâu rồi, từ lúc thấy Giang Thần ra tay đã nhìn ra được chút manh mối.
Người này nhất định là đã từng trải qua huấn luyện trong chế độ bộ đội đặc chủng.
Ông ta nhìn chằm chằm Giang Thần, hỏi: "Giang Thần đúng không, Lâm Huyền tôi đây không có thù oán gì với cậu, cậu làm vậy là ý gì?"
Giang Thần bước từng bước qua tới.
Lâm Huyền duỗi tay cầm chặt vũ khí sau eo, từng bước lùi về sau.
Giang Thần thư thả ngồi xuống trên ghế, rút một điếu thuốc ra châm lửa.
Gian phòng lớn dưới đất hoàn toàn chìm trong tĩnh lặng.
Chỉ nghe được tiếng bật lửa tí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504578/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.