Giang Thần không ngờ rằng có ngày mình lại suy bại đến mức phải làm tài xế cho người khác.
Nhưng, anh cảm thấy cách làm của Hà Diễm Mai thực rất hả giận.
Anh lại lái xe vào khu quân sự.
Đi vào, đi ra.
Đi tới đi lui mấy lần, sắc mặt nhà họ Đường tức giận đến xanh mét, cả người đều tức giận.
Mà những nhà giàu khác lại như xem trò cười.
Hoắc Đông cũng đành chịu
Đường đường là Hắc Long sao lại giống như nhân vật nhỏ chưa thấy qua sự đời thế này cơ chứ, chuyện này mà truyền đến Kinh Đô thì mất hết mặt mũi còn gì?
Nhưng, Giang Thần cảm thấy thế này rất tốt!
những ngày tháng bây giờ thực sự là nhàn nhã tự do.
Giang Thần lại lái xe ra ngoài, vừa định quay đầu lại đi vào, Đường Sở Sở kịp nhắc: “Thần, được rồi, anh đang làm bọn họ trễ nải việc kiểm tra thư mời đấy.”
Giang Thần quay người nhìn Hà Diễm Mai, cười nói: “Mẹ, thoải mái không?”
“Haha, thoải mái, cả người đều sướng hết cả lên.” Hà Diễm Mai cười đến không khép miệng lại được.
Hả giận lắm.
Hôm nay là lần bà ta nở mày nở mặt nhất trong mấy chục năm qua.
Quyền thế của cả năm quận lớn đến thấy bà ta, bà cảm thấy mặt mũi mình càng tăng gấp bội.
Giang Thần nói: “Nếu đã được rồi vậy thì con lái xe vào trả, đây cũng không phải của con.”
Nghe vậy, nụ cười trên mặt Hà Diễm Mai cứng cả lại, nhưng nghĩ đến chuyện Giang Thần đi mượn xe cho bà ta thêm thể diện, bà ta cũng không nói ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504561/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.