“Ra ngoài?”
Cả bốn tên nô lệ nhân loại đồng thanh hỏi lại, đã không bị giam trong chuồng như súc vật, lần này lại được ra ngoài tự do, không nghe nhầm chứ?
Lăng Thiên ngơ ngạc nhìn bốn người này sao lại cùng nhau nói to tiếng đến thế, ra ngoài là điều bình thường, chớp mắt đáp: “Đúng! Là ra ngoài Đông cung, chẳng lẽ…các ngươi không muốn đi cùng ta à?”
“Long nhân đại nhân, không phải chúng tôi không muốn, là rất muốn, nhưng…” – Bốn người nhìn nhau, không dám nói tiếng, buông tiếng thở chán nản rồi cúi mặt xuống.
“Nhưng cái gì? Có Lăng Thiên ta đây, các người sợ gì chứ? Mau đứng dậy cả đi, ta không thích ai quỳ trước mặt ta cả.”
Bốn người lại nhìn nhau, rồi đứng dậy, một tên ấp úng nói: Là chúng tôi… sợ bệ hạ sẽ trách phạt... Chúng tôi không thể cùng người ra ngoài đâu ạ.”
“Phụ vương…? Những tên ngốc này, đương nhiên phụ vương sẽ không phạt các người đâu. Phụ vương chẳng đời nào bắt nào kẻ yếu cả.”
Bốn người chớp chớp mắt khó hiểu, có phải tiểu long nhân trước mắt này đã có nhầm lẫn gì không? Tên Khang Du kia nổi tiếng là bạo quân với nhiều màn tra tấn sởn gai ốc mà lại nói không bắt nạt kẻ yếu, chắc chắn tên nhóc này có vấn đề rồi.
“Long nhân đại nhân, thứ tội cho tiểu nhân mạo muội hỏi người một câu.” – Một tên trong bốn kẻ nô lệ thẳng thừng lên tiếng trước mặt Lăng Thiên.
Cậu chỉ gật đầu rồi đợi đối phương lên tiếng, im lặng một lúc, tên nô lệ mới bắt đầu hỏi: “Quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-di-gioi/497440/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.