Ngày trước, Tôn Ngộ Không đại náo thiên đình, tổn thất không biết bao nhiêu binh tướng của thiên đình. Ngày nay, Long Vương đại náo nhân gian, cuối cùng kết cục bị phong ấn chẳng khác nào nhân vật Tôn Ngộ Không kia. Hắn là Long Vương-một kẻ sở hữu gương mặt yêu nghiệt khiến ai cũng phải chìm trong sự u mê.
Vẻ đẹp này, không chỉ là nhân gian hiếm có, mà ngay cả ở trên thiên đình cùng ở dưới âm tào địa phủ cũng chẳng có ai sánh bằng. Hắn mê vàng ngọc châu báu, không quản quy luật nhân quả, trực tiếp lên nhân gian quấy nhiễu loài người. Thiên đình phẫn nộ thật sự, phong ấn hắn để cứu nguy cho dân lành. Cuối cùng, hắn cứ ngỡ mình sẽ chẳng thể nào thoát ra được nữa. Cho đến một ngày của mấy trăm năm về sau, hắn gặp được nàng. Trái tim gần như đóng băng này của hắn đã được nàng cảm hóa.
Nàng cứu hắn thoát khỏi phong ấn, cũng vì thế mà tạo nên trong hai người mối duyên tơ hồng. Tình yêu vượt thời gian đã mấy trăm năm, chạm mặt nhau một khắc là nhớ nhung nhau cả đời. Hắn vì nàng mà thay đổi, vì nàng mà trở nên tốt đẹp hơn. Hắn không cần châu báu vàng ngọc gì nữa, hắn chỉ cần nàng, vì có nàng chính là có tự do của đời hắn.