Dương Hải Quân từng là người đàn ông mà cô tán thưởng nhất, thậm chí trong sâu thẳm nội tâm cũng có chút thích hắn ta, cô từng nghĩ rằng người tuấn tú phóng khoáng, có học thức như thế này mới xứng với mình, nhưng sự thực đã chứng minh cô quá chi là sai lầm.
Bây giờ mỗi lần nghĩ về Dương Hải Quân, Diệp Băng Dung liền cảm thấy trêи mặt nóng rát, hổ thẹn với bản thân, đây là vết nhơ của cả cuộc đời cô, có làm thế nào đi nữa cũng không thể xóa sạch được.
Dương Hải Quân thấy Diệp Băng Dung và La Thuần, tưởng chừng như là thấy yêu ma quỷ quái vậy, bị dọa đến nỗi nói không nên lời. Hắn ta đã từng được nghe nói đến sức mạnh của La Thuần, trong nháy mắt tiêu diệt Vua Đông Bắc, đẳng cấp thực lực và quyết đoán như vậy là điều mà một nhân vật nhỏ bé như hắn ta cả đời cũng không có hi vọng đuổi kịp được.
Đi bên cạnh Dương Hải Quân còn có mấy người thanh niên cả trai cả gái ăn mặc không hề tầm thường. Mấy người con trai này sau khi nhìn thấy Diệp Băng Dung thì hai mắt đều sáng lên, muốn mượn cơ hội này trò chuyện làm quen, hỏi: “Hải Quân đây là ai vậy? Cậu quen à?”
Môi Dương Hải Quân run sợ, không biết có nên nói thật không.
“Cậu sợ gì vậy chứ? Bọn họ rất lợi hại ư?” Một tên thanh niên chừng mười tám mười chín tuổi trong đám lấc lơ lấc láo nhìn nhóm người La Thuần, kiểu như là muốn thể hiện một chút trước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ve-sieu-dang/2006324/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.