Người xem xung quanh sôi nổi thảo luận: "Đúng vậy, món quà mà Đường công tử tặng hộp
trang trí rất tinh tế, trên đó có khảm viền vàng, mọi người xem quà tặng của người này, hộp
quà chắc là mua ở vỉa hè không quá năm tệ.”
Lý Hương Châu bĩu môi đáp: "Uổng công Tiểu Tinh còn coi anh là bạn tốt, kết quả lại tặng
cho cậu ấy loại quà này, anh có biết xấu hổ không vậy?".
La Thuần cười nhạt: "Những thứ tầm thường này sao có thể so sánh với đồ của tôi được.”
"Ai yô!"
Trong đám đông bỗng có một người kêu lên: "Lộ tiểu thư, cô mở ra cho mọi người mở mang
kiến thức một chút, nhìn xem rốt cuộc thứ đồ không tầm thường gì.”
Lý Hương Châu cũng thúc giục nói: "Mau mở ra xem cho mọi người mở rộng tầm mắt."
Lộ Tinh trưng cầu ý kiến của La Thuần, mở ra chiếc hộp nhỏ, bên trong đặt một chiếc nhẫn
màu đen.
Chiếc nhẫn này không hơn gì một chiếc nhẫn bình thường, giống như chiếc nhẫn giá rẻ bán
bên vỉa hè, đám người xung quanh la ó.
Lý Hương Châu cười lạnh: "Tôi còn tưởng là bảo bối gì, thứ đồ chơi này mười tệ là tôi có thể
mua được cả trăm cái, tôi thấy anh tặng loại đồ vật này chính là có bệnh trong người. Tiểu
Tinh, mình khuyên cậu nhanh chóng vứt đi thôi, mang theo bên mình thật là mất giá."
Lộ Tinh tuyệt đối không tin với giá trị con người của La Thuần sẽ tặng cho cô đồ vỉa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ve-sieu-dang/2006167/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.