Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173
Chương sau
La Thuần quay đầu nhìn lại, nhìn thấy một cô gái lạ đang đến, suy nghĩ nửa ngày, mà không nghĩ ra là đã gặp ở đâu, nhưng nhìn dung mạo lờ mờ có chút quen thuộc. “Hôm qua anh vẫn còn ở bệnh viện chúng tôi.” Cô gái tinh nghịch nháy mắt. Thì ra là y tá ở bệnh viện, La Thuần cười cười: “Thật trùng hợp, cô cũng đến tham gia tiệc sinh nhật.” “Đúng vậy, tôi đến cùng bạn, tôi tên là Vương Gia Gia, anh chắc chắn không biết tên của tôi, nhưng tôi biết anh tên là La Thuần..” Cô gái đưa ra bàn tay trắng trẻo nhỏ nhắn, La Thần cùng cô ấy bắt tay, anh có ấn tượng không tồi về cô gái ngây thơ này.” “Gia Gia, ai vậy?” Bên cạnh đi đến vài người nam nữ, người đi đầu là một thanh niên với đôi mắt to, cảnh giác nhìn La Thuần nói: “Đi thôi Gia Gia, Lộ tiểu thư sắp đến rồi, tớ đưa cậu qua đó, nói không chừng lát nữa có thể nói chuyện với cô ấy.” “Ồ, các cậu đi trước đi, tớ nói chuyện với bạn một chút.” Vương Gia Gia thấy La Thuần có khí phách nam nhi, rất hiếu kì, muốn nói chuyện thêm một lúc nữa.” Nhưng mà người thanh niên với đôi mắt to kia dường như không vui lắm, không hài lòng nói: “Tớ nói này Gia Gia, trước đây cậu nói muốn gặp Lộ tiểu thư, chúng tớ dùng mọi cách để đưa cậu vào đây, đừng có bỏ lỡ nhé.” Vương Gia Gia rơi vào phân vân, La Thuần cười nói: " Muốn gặp Lộ Tinh còn không đơn giản sao, đi cùng tôi, tôi dẫn cô đi gặp cô ấy." Người nam thanh niên mắt to cười khinh thường nói: "Anh nghĩ mình là ai? Lộ tiểu thư là người mà ai muốn gặp thì gặp sao? Nhìn bộ dạng này của anh không giống như đến tham gia tiệc sinh nhật mà giống đến ăn trực uống trực hơn? Ha ha " Bên cạnh người thanh niên còn có một cô gái dáng người thấp bé bịt miệng cười nói: “Cậu xem trên eo anh ta còn đeo một cái hồ lô, thật là quê mùa! Lộ tiểu thư sao có thể quen biết một người quê mùa như vậy được, còn ở đây mà khoác lác, thật không biết xấu hổ.” Người thanh niên mắt to ôm cánh tay nói: “Tôi thấy anh nên nhanh chóng rời khỏi đây, không thì tôi sẽ gọi bảo an đến đuổi anh ra ngoài.” Vương Gia Gia xị mặt ra nói: “Cậu làm gì vậy? Người ta đến tham dự tiệc sinh nhật, cậu dựa vào cái gì mà đòi đuổi người ta đi, nếu muốn đuổi thì đuổi cả tôi luôn đi.” Người thanh niên mắt to hừ một tiếng, càng không vui, kéo nhân viên phục vụ bên cạnh nói: “Này, ở đây có một người trà trộn vào ăn trực uống trực, lại còn nhận là bạn của Lộ tiểu thư, nhanh chóng đuổi anh ta đi.” Người phục vụ bàn nhìn La Thuần, có chút do dự, xem ra cũng đồng ý với lời người thanh niên nói. “Chúng tôi đi là được chứ gì!” Vương Gia Gia kéo La Thuần chuẩn bị đi ra ngoài, bỗng nhiên đám đông gần đó trở nên hỗn loạn, có người kêu lên: “Lộ tiểu thư xuống rồi!” Tất cả mọi người đều quay đầu nhìn, thấy Lộ Tinh đang chầm chậm bước xuống cầu thang, cô ta mặc một chiếc váy dạ hội dài màu đỏ nhạt, tóc búi sau đầu, lộ ra vẻ vô cùng đoan trang và cao quý, đôi mắt phượng quét qua một lượt, tự nhiên có một loại khí thế hấp dẫn người khác lan tỏa ra. Có người nhỏ giọng nói: “Lộ tiểu thư không hổ danh là một trong hai hoa khôi của thủ đô chúng ta, đẹp như Vương mẫu nương nương ở trên trời vậy!” “Không sai, Diệp gia bên kia thiên về quyến rũ gợi cảm, kém Lộ tiểu thư về khí chất.” Lúc đi xuống cầu thang ánh mắt Lộ Tinh không ngừng nhìn về phía đại sảnh, cuối cùng cũng phát hiện ra La Thuần đang đứng ở một góc trong phòng, nhẹ nhàng cười. “Cô ấy đang cười với tớ, cô ấy là đang cười với tớ! Tớ biết là cô ấy vẫn còn nhớ đến tớ mà!” Người thanh niên mắt to kêu lên một tiếng, vì phấn khích mà gương mặt đỏ lên. Lộ Tinh sau khi bước xuống cầu thang bị vô số người vây quanh, cô vừa chào hỏi vừa đi về phía La Thuần. Người thanh niên kia kích động đến nỗi thở gấp, anh ta hít sâu, chỉnh lại y phục của mình, quay sang hướng người bên cạnh nói: “Mọi người sửa sang lại hình ảnh của mình đi, Lộ tiểu thư đến tìm tớ nói chuyện rồi.” Những người khác vội vàng chỉnh lại y phục, soi vào chiếc gương nhỏ mà dặm lại lớp trang điểm. Lộ Tinh rất nhanh đã đi đến, người thanh niên mắt to muốn tiến lên phía trước nói chuyện, lại thấy Lộ Tinh trực tiếp phớt lờ mình, đi đến trước mặt La Thuần cười nói: “Tại sao không nói trước một tiếng, em cho người đi đón anh.” Người thanh mắt to thật sự ngây ngốc, rất lâu mới hoàn hồn lại được, vừa nãy còn tự nói là Lộ tiểu thư đến tìm mình nói chuyện, không ngờ lại lại đến tìm tên nhà quê kia. Anh ta đầu tiên cảm thấy oan ức, lại cảm thấy mất mặt, mặt nóng bừng bừng, cúi thấp đầu đẩy bạn bè ra mà đi ra ngoài. Lộ Tinh tiến lên ôm lấy cánh tay của La Thuần nói: “Tiệc hôm nay chưa tàn thì anh không được về nhé.” “Được!” La Thuần hướng về Vương Gia Gia đứng bên cạnh vẫy tay: “Đây là người bạn mà tôi mới quen, Vương Gia Gia!” Vương Gia Gia đâu nghĩ tới có một ngày sẽ được nói chuyện với Lộ Tinh, người xinh đẹp nhất thủ đô, ánh mắt hoang mang, gương mặt ửng hồng, lắp bắp nói: “ Lộ Tinh… chị… xin chào!” Lộ Tinh cười dịu dàng nắm lấy cánh tay cô ấy: “Tiểu mỹ nữ xin chào, chúng ta qua bên kia thổi nến cắt bánh nào.” “Ồ ồ!” Vương Gia Gia cảm thấy đi lại có chút choáng váng, cô là lần đầu tiên được nhiều người quan tâm như vậy, vừa cảm thấy căng thẳng, vừa ẩn dấu chút kiêu ngạo. Trong trung tâm của đại sảnh đặt một chiếc bánh kem mười tầng, dù gì hôm nay khách đến cũng rất đông. Trước bánh kem có một cô gái đang bận cắm nến, quay đầu lại nhìn thấy Lộ Tinh đang đến, lại nhìn thấy cô ta khoác tay La Thuần, nhẹ cau mày hỏi: “Tiểu Tinh, đây là ai?” “Đây là người bạn tốt mà mình quen ở Hà Đông, anh ấy tên là La Thuần!” Lộ Tinh chỉ vào cô gái đó và nói: “Đây là bạn thân của em, Lý Hương Châu.” Lý Hương Châu lễ phép gật gật đầu, nhìn thấy hồ lô trên eo La Thuần, mày lại cau lại, tiếp tục cắm nến và nói: “Phải chuẩn bị rồi, không biết tại sao vị hôn phu của cậu vẫn chưa đến.” Cô ấy dường như có ý nhắc nhở La Thuần, còn quay đầu lại nhìn anh. Sắc mặt Lộ Tinh cứng lại: “Một ngày tốt như vậy, đừng nhắc đến loại người làm người khác không vui như vậy.” “Mình cảm thấy Đường Hoán Long người ta rất tốt, cậu đừng có tùy hứng, phải suy nghĩ một chút cho gia tộc, cậu sau này chính là người lãnh đạo của Lộ gia.” Lý Hương Châu ân cần chỉ bảo, Lộ Tinh lại không cho đó là đúng, giọng thúc giục nói: “Nhanh chóng đốt nến của cậu đi!” Lý Hương Châu đốt xong nến, lúc Lộ Tinh chuẩn bị cầu nguyện, bên ngoài bỗng nhiên có người vào, cười ha ha nói: “Tiểu Tinh, anh có việc đến muộn! Em đừng trách anh nhé!” Mọi người nhường đường, một người thanh niên mặc trên người bộ âu phục màu xanh lam bước đến, tướng mạo khá anh tuấn, đi phía sau là một người đàn ông cực kỳ cường tráng tướng mạo xấu xí, thân hình vạm vỡ, cơ bắp cuồn cuộn, nhìn có vẻ võ công không tồi. Có người thấp giọng nói: “Anh ta chính là vị hôn phu của Lộ Tinh, Đường Hoán Long! Là người nổi tiếng trong giới trẻ ở thủ đô chúng ta!” “Sinh nhật vui vẻ, Tiểu Tinh!” Đường Hoán Long bước đến phía trước Lộ Tinh, lấy ra một chiếc hộp nhỏ đưa cô ta. Lộ Tinh mặt không biểu cảm, cũng không động đến, Lý Hương Châu ở bên cạnh thấp giọng thúc giục: “Nhanh cầm lấy, nhiều người nhìn như vậy, đừng có không nể mặt người ta.” Lộ Tinh đành chịu, dơ tay ra nhận, sau đó tiện thể nhét vào túi xách của Lý Hương Châu, đột nhiên nhìn về hướng La Thuần, ánh mắt tràn ngập mong đợi. La Thuần biết cô ấy đang đòi quà mình, lúc này mà đem quà ra tặng thì nhất định sẽ đắc tội Đường Hoán Long, nhưng anh không hề để ý, càng không sợ đắc tội anh ta, cũng lấy ra một chiếc hộp nhỏ, mỉm cười nói: “Sinh nhật vui vẻ.” “Cảm ơn!” Lộ Tinh đưa tay ra nhận lấy, khóe miệng không giấu được mà mỉm cười. Đường Hoán Long nhìn thấy biểu tình này, nét cười trên mặt cũng dần dần thay đổi. Lý Hương Châu lườm Lộ Tinh nói: “Món quà này cũng quá không tôn trọng rồi, mong anh thành ý một chút được không? Sao có thể so sánh với món quà mà vị hôn phu của tiểu Tinh tặng được!”
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173
Chương sau