“Mấy người là ai?” Đường Nhã Hân nhíu mày, cô ta ghét bỏ nhìn mấy người kia
Người đàn ông lực lưỡng cầm đầu xăm trổ toàn thân, cất tiếng cười khà khà: “Xem ra người
vừa hát là cô rồi, hát được đấy, công tử nhà tôi có lời mời, qua đó hát vài bài nhé?”
“Anh coi tôi là hạng người gì hả? Mau cút đi!”
Đường Nhã Hân mắng chửi một tiếng, mặt mũi của mấy gã kia lập tức biến sắc, đồng loạt
xắn tay áo lên: “Con đàn bà này, rượu mừng không uống, thích uống rượu phạt. Nếu tự mày
không biết đi, tao sẽ “mời” được mày đi.”
Mấy gã xông vào, vươn tay định lôi Đường Nhã Hân đi, Lý Thanh Lôi kịp thời đứng ra khuyên
can: “Có gì từ từ nói, có gì từ từ nói, đừng động tay động chân!”
“Mẹ kiếp, mày lại là thằng nào? Cút qua một xó đi!”
Đám lưu manh này vốn là dạng chỉ thích mểm mỏng ngon ngọt chứ không thích cứng đầu,
thấy Lý Thanh Lôi tuy rắn chắc, nhưng dường như không có gan làm liều nên không để anh
vào mắt.
“Đi theo tao!” Gã lực lưỡng kia giơ tay nắm lấy cổ tay Đường Nhã Hân, lôi cô ta ra ngoài,
mặt mũi Lý Thanh Lôi biến sắc, anh ta quát lên: “Buông ra!” Rồi giơ chân đạp vào cánh tay
của gã đô con. Đối phương lập tức kêu lên thất thanh, ôm lấy cánh tay lui về phía sau, đến
khi cúi đầu nhìn lại, cánh tay đã sưng lên thành một cục rồi.
“Thích chết à, xông hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ve-sieu-dang/2006149/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.