Hai người đến sân bay phải đợi rất lâu, bỗng một cô gái xinh đẹp và cao ráo bước tới, cô ta
vỗ vỗ vai Diệp Băng Dung từ phía sau, cười hi hi và hỏi: “Có nhận ra chị không?”
“Nhã Hân, sao chị cao lên nhiều thế!” Diệp Băng Dung kéo tay cô, vui mừng nhìn ngắm một
hồi.
La Thuần cũng liếc nhìn cô ta vài cái, cô chị họ này rất xinh đẹp, lúc nhỏ, anh từng gặp một
lần nhưng cô ta khá kiêu ngạo, trước nay không để ai vào mắt, chỉ chơi với đám con cháu
nhà họ Diệp.
“Hầy, nghe nói em kết hôn với cái thằng nhà quê đó rồi à, chuyện là thế nào vậy?” Dường
như Đường Nhã Hân không nhìn thấy La Thuần nên khẽ hỏi với vẻ hứng thú.
Diệp Băng Dung nhíu mày: “Nhã Hân, bây giờ La Thuần là chồng em rồi, chị đừng nói xấu
anh ấy như vậy!” Nói xong, cô giơ tay, khoác cánh tay của La Thuần.
Bấy giờ Đường Nhã Hân mới nhìn về phía La Thuần, cất tiếng xin lỗi: “Xin lỗi nha, ban nãy tôi
không nhận ra, cậu đừng để bụng!”
Cô ta ngước đầu nhìn La Thuần một cái, vẫn là ánh mắt giống hệt như năm đó, tràn ngập vẻ
khinh thường và chế giễu.
“Lên xe đi!” La Thuần cũng lười quan tâm, anh lên xe khởi động xe luôn.
Hai cô gái ngồi ở phía sau trò chuyện, từ đầu đến cuối Đường Nhã Hân không nói gì với La
Thuần, thỉnh thoảng cô ta có nhắc tới thì cũng chỉ hỏi một câu rất lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ve-sieu-dang/2006147/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.