Đúng luc này, bà Chu đã dẫn người nhà họ Chu ra ngoài đón tiếp.
“Ông Long, rốt cuộc là cơn gió nào đưa ông tới đây vậy?” Bà Chu cười rạng rỡ nói.
“Bà Chu, được biết hôm nay là đại thọ bảy mươi tuổi của bà, cho nên hôm nay tôi đến để chúc thọ bà, và gửi tặng bà một món quá. Chúc bà phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn!” Long Chấn Tiêu nói.
“Ông Long hôm nay tới đây, rồng đến nhà tôm khiến cho nhà họ Chu tôi nhà tranh thêm sáng. Ông có thể đến, là đã cho bà lão già tôi đây thể diện quá lớn ròi, còn cần tặng quà gì nữa chứ!” Bà Chu cười không khép được miệng.
Bởi vì món quà Long Chấn Tiêu tặng không cần nhìn cũng biết là món quà vô cùng đắt đỏ!
“Đây chỉ là chút tấm lòng của tôi, cũng không to tát gì, mong bà Chu nhận cho.” Long Chấn Tiêu nói xong, liền ra hiệu cho người của mình đem hộp trang sức vàng bạc đi vào.
“Ông Long quá khách khí rồi, mời vào!” Bà Chu tuy không biết Long Chấn Tiêu tại sao lại đến, nhưng bà ta cũng không tiện hỏi.
Dù sao thì người ta đến, thì chính là khách hơn nữa lại là vị khách quý sao có thể hỏi người ta tại sao đến cơ chứ?
“Bà Chu, mời!” Long Chấn Tiêu nói.
Sau đó, mọi người đều bước vào.
Ngoại trừ hai vệ sĩ bưng quà ra, những vệ sĩ còn lại đều đứng ở bên ngoài canh giữ.
Lê Tuyết Tuyết Tươngn thấy Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2913677/chuong-1204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.