Lúc này, một đám vệ sĩ đã xuống xe rồi đứng hai bên. Một vệ sĩ trong số đó tiến lên mở cửa xe cho Long Chấn Tiêu.
Sau đó, một người đàn ông có phong thái hiên ngang, khí phách ngạo nghễ bước xuống xe.
Người đàn ông này chính là Long Chấn Tiêu! Bố của Lê Vĩnh Thiên, chồng của Lê Tuyết Tương.
Những người hầu của nhà họ Chu phụ trách đón khách ở ngoài cửa vừa thấy chủ nhân Long Chấn Thiên của gia tộc đỉnh cao ở Long Đô đến đây thì đều sợ đến nỗi luống cuống tay chân.
Họ không hề ngờ tới ngay cả Long Chấn Thiên, chủ nhân của gia tộc đỉnh cao nhất Long Đô cũng sẽ không ngại đường xá xa xôi đến đây tham dự tiệc mừng thọ của bà Chu.
Tuy họ chưa từng gặp qua Long Chấn Tiêu ở ngoài đời nhưng ông ấy là một người có máu mặt như vậy, nên họ đều từng thấy qua trên báo đài.
Nhìn thấy sự xuất hiện hoành tráng của Long Chấn Tiêu, họ đều sợ đến nỗi không biết nên đón tiếp thế nào, đồng thời cũng cảm thấy bản thân không đủ tư cách để đón tiếp.
Mấy người hầu lũ lượt chạy vào trong, báo cáo tình hình:
“Bà chủ, không hay rồi, có người máu mặt đến rồi!” Một người hầu vừa chạy vào vừa nói năng lộn xộn.
“Vớ vẩn! Có người máu mặt đến sao lại không hay hả? Các người có biết ăn nói không? Là ai đến đấy?” Bà Chu hỏi.
“Là… là chủ nhân của nhà họ Long ở Long Đô, Long Chấn Tiêu, ngài Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2913675/chuong-1203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.