“Rõ!” Tất cả thành viên của đội đặc nhiệm Phượng Hoàng đồng thanh nói.
Sau đó, Lê Vĩnh Thiên lên một chiếc xe Jeep, Hà Ngọc Vinh đích thân lái xe cho Lê Vĩnh Thiên, Phạm Cương cũng ngồi cùng xe với Lê Vĩnh Thiên.
Sau khi xe chạy được một đoạn đường, Phạm Cương mới bắt đầu tiếp tục hỏi Lê Vĩnh Thiên: “Hộ soái, anh có công tiêu diệt Sư Quốc, nhưng lại vẫn bị Quốc vương Long Quốc cách chức, vì sao anh không biện hộ cho mình?”
“Bởi vì tôi biết rõ, cho dù là tôi có biện hộ thế nào, Quốc vương Long Quốc sẽ vẫn kiên quyết muốn cách chức tôi.” Lê Vĩnh Thiên đáp.
“Từ trước đến nay quốc vương Long Quốc vẫn luôn coi trọng anh, tại sao lần này lại có quyết định như vậy?” Phạm Cương thắc mắc.
“Chuyện này trước mắt tôi vẫn chưa rõ ràng, nhưng tôi phát hiện Long cung có điểm không đúng.” Lê Vĩnh Thiên nói.
“Có gì bất thường sao?” Phạm Cương hỏi.
“Thị vệ của Long Cung, đã không phải là thị vệ trước kia.” Lê Vĩnh Thiên đáp lời.
“Cái gì? Lẽ nào đã thay hết thị vệ ở trong Long Cung rồi sao?” Phạm Cương hết sức kinh ngạc.
Anh ấy chỉ là một tướng ba sao, bình thường rất hiếm có cơ hội vào cung, cho nên không nhớ rõ thị vệ của Long Cung lắm.
Hà Ngọc Vinh nghe thấy Lê Vĩnh Thiên nói như vậy, cũng vô cùng ngạc nhiên.
Cô ấy chỉ là đội trưởng của đội đặc nhiệm Phượng Hoàng, hơn nữa cũng không có cơ hội vào Long Cung. Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2913586/chuong-1160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.