“Quốc vương Long Quốc, chuyện trên chiến trường thay đổi trong nháy mắt, tôi có thể căn cứ vào sự thay đổi của quân địch mà tùy cơ ứng biến, làm ra đối sách tương ứng, sẽ không để cho quân địch bao vây quân ta.” Lê Vĩnh Thiên nói.
“Không cần nói nữa! Trẫm cũng người trải qua trăm trận chiến, luận đến phần hành quân chiến đấu, chẳng lẽ trẫm lại không bằng anh?” Quốc vương Long Quốc có chút nổi giận.
Lê Vĩnh Thiên nghe thấy quốc vương Long Quốc tức giận, vội vàng nói: “Quốc vương Long Quốc dụng binh như thần, mạt tướng theo không kịp, đương nhiên còn kém xa ngài. Nhưng bây giờ ngài đang ở trong Long Cung, đối với tình hình chiến đấu, không có rõ ràng bằng tôi! Tôi đang ở trên chiến trường, đối với hướng đi của quân địch nắm trong lòng bàn tay, biết rõ nên đối phó như thế nào.”
“Lê Vĩnh Thiên, dù sao anh vẫn còn quá trẻ, tính tình kiêu ngạo, dễ dàng khinh địch, trẫm không thể để cho mấy chục vạn tướng sĩ của Long Quốc cùng anh chơi với lửa. Trẫm đã liên tục phát ra bảy khối lệnh bài Long, ra lệnh cho anh nhanh chóng rút quân, nhưng mà anh vẫn chống đối, có phải anh còn không đem cái quốc vương Long Quốc này để vào mắt hay không?” Quốc vương Long Quốc tức giận nói.
“Quốc vương Long Quốc, ngài là thống soái chí cao vô thượng của Long Quốc, mạt tướng làm sao dám không để ngài vào mắt được? Mạt tướng đối với quốc vương Long Quốc luôn trung thành và tận tâm, tuyệt đối không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2913566/chuong-1150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.