Lúc này, Hà Ngọc Vinh đã đá các cai ngục ngã hết xuống đất, khi đang định đuổi theo ra ngoài để gi3t chết trưởng cai ngục thì vừa ngước mắt đã thấy Lê Vĩnh Thiên đứng trước mặt trưởng cai ngục mất rồi.
Một thanh kiếm lớn đâm từ trước ra sau lưng của trưởng cai ngục, ở đầu mũi kiếm là máu tươi chảy đầm đìa.
Thanh kiếm lớn này là thứ Hà Ngọc Vinh quen thuộc nhất, đó chính là kiếm thần Tiểu Lâu Thính Vũ của Lê Vĩnh Thiên!
Hà Ngọc Vinh quả thực không thể tin được những gì hai con mắt mình đang nhìn thấy!
Cô có nằm mơ cũng không dám nghĩ, rằng Lê Vĩnh Thiên sẽ tự mình dẫn đầu một đội quân lớn tới để cứu cô!
Đường đường là hộ soái bảo vệ, vậy mà lại vì bản thân cô mà tự mình dấn thân vào chốn nguy hiểm thế này!
Hà Ngọc Vinh kích động hết mức, trong nháy mắt này, cô cũng không biết phải hình dung tâm tình của mình như thế nào nữa.
Lê Vĩnh Thiên vừa rồi dẫn đầu đội đặc nhiệm Phượng Hoàng, tiến quân thần tốc, chạy thẳng đến nơi giam giữ Hà Ngọc Vinh. Khi trưởng cai ngục hốt hoảng chạy trốn, vừa đúng lúc anh đang tiến lên đánh, nên thuận tay cho gã một kiếm.
“Lê… Vĩnh… Thiên… Anh…” Trưởng ngục giam còn chưa nói hết lời, một ngụm máu tươi đã trào ra khỏi miệng gã.
Lê Vĩnh Thiên đã thấy Hà Ngọc Vinh bị thương trong nhà giam đầy người này, cho nên anh không rảnh nghe trưởng cai ngục nhiều lời, trực tiếp rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2913485/chuong-1110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.