“Công dân bình thường sao, tại sao lại có bản lĩnh lợi hại như vậy chứ?” Lại Nhi tiếp tục hỏi.
“Lẽ nào cô chưa từng nghe nói đến chữ ‘cao thủ ngoài xã hội’ sao? Từ nhỏ tôi đã tập võ, thì đương nhiên bản lĩnh không thể bình thường rồi.” Triệu Đình Vũ đáp.
Hai tháng trước, Ma Đao Môn bị một nhóm cao thủ võ lâm không rõ lai lịch diệt môn, cha anh ta vì bảo vệ cho anh ta và em gái được chạy trốn, đã quyết đấu sinh tử với hơn mười người cao thủ võ lâm, thì anh ta mới có thể dẫn theo em gái mình Triệu Vũ Ngọc chạy thoát ra ngoài.
Thật vất vả mang theo em gái trốn thoát được, đương nhiên anh ta sẽ không tùy tiện để lộ ra thân phận của mình, tránh cho nhóm cao thủ võ lâm kia để mắt tới, lại tiếp tục đuổi giết bọn họ.
“Vậy anh ở môn phái nào?” Lại Nhi lại hỏi.
“Tôi không môn không phái, tự thân một mình.” Triệu Đình Vũ đáp.
“Không thể nào, nếu không có ai dạy anh thì không có khả năng anh đạt đến trình độ như vậy. Đến tột cùng anh từ đâu tới?” Lại Nhi hỏi đến cùng.
“Tôi từ núi phía bắc tới đây.” Triệu Đình Vũ đành trả lời.
“Một nơi xa như phương bắc lại chạy tới nơi này làm cái gì?” Lại Nhi hỏi không ngừng.
“Chúng ta ở đó quá nghèo khổ, tôi và em gái mình chạy tới đây tìm kiếm công ăn việc làm mà!” Triệu Đình Vũ nói.
Lại Nhi cảm thấy lời của Triệu Đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2913377/chuong-1055.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.