“Cho dù bà có quỳ xuống với cháu, cháu cũng sẽ không để cho Chu Phi Dương thoát tội!” Lê Uy Long nói.
“Cậu…tại sao cậu lại có thể nhẫn tâm như vậy?” Bà Chu đột nhiên rất tức giận.
“Những người lính Long quốc đã phải trả bằng máu trên tiền tuyến để bảo vệ Quốc Hòa. Bao nhiêu binh lính đã chết trên chiến trường, nhưng Chu Phi Dương lại cấu kết với kẻ thù mà bán đứng tổ quốc. Những kẻ phản bội như vậy không chết. Làm sao có thể xứng đáng với những người đã hi sinh?” Lê Uy Long nói.
Nghe thấy Lê Uy Long nói như vậy, người nhà họ Chu đều cúi đầu xấu hổ.
Chu Nhược Mai lúc này mới lên tiếng: “Lê Uy Long nói đúng, mọi người cũng nên hiểu anh ấy đã khó xử thế nào. Không phải anh ấy không muốn cho Chu Phi Dương một con đường sống, mà là tội lỗi mà Chu Phi Dương phạm phải thật sự không thể tha thứ. Thân là hộ soái, nếu anh ấy lợi dụng pháp luật để xóa tội cho kẻ phản bội, anh ấy sẽ phục vụ nhà nước và đứng trước mặt nhân dân thế nào?”
“Nhược Mai, con…con không cầu tình cho Phi Dương thì thôi, đã thế lại còn nói giúp cho Lê Uy Long?” Kim Ngọc tức giận nói.
“Con chỉ đang nói rõ vấn đề này. Chu Phi Dương muốn hại con. Sao con có thể thay cậu ấy cầu tình? Lê Uy Long là chồng con. Con không nói giúp anh ấy thì nói giúp ai?” Chu Nhược Mai nói.
“Bản thân là vợ của một hộ soái, cô thì giỏi rồi, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/2913119/chuong-931.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.