“Nhưng mà sầu riêng đắt lắm á, tớ tốn bảy trăm nghìn để mua đó, tớ còn chưa nỡ ăn đây này.” Nguyễn Tú Cẩm không nỡ nói.
“Bảy trăm nghìn thì đã là gì, may lấy ra đây để anh ấy quỳ đi!” Chu Nhược Mai chỉ đạo.
“Đối với cậu mà nói thì bảy trăm nghìn chẳng thấm vào đâu nhưng đối với tớ thì rất nhiều đó!” Nguyễn Tú Cẩm nói.
“Không phải bây giờ mỗi tháng cậu viết sách đều được mấy trăm triệu sao? Bảy trăm nghìn đối với cậu đáng bao nhiêu hả?” Chu Nhược Mai chẳng hiểu nổi.
“Mặc dù có thể nói như vậy thật nhưng không thể tiêu tiền lãng phí được! Nhớ lúc đầu, khi tớ mới gia nhập nghề viết tiểu thuyết, một nghìn chữ mới được ba mươi mấy nghìn đồng, để kiếm được bảy trăm nghìn thì tớ phải viết hơn mười nghìn chữ đó! Tuy bây giờ có nhiều tiền rồi nhưng không thể quên những năm tháng gian khổ ngày trước được! Mua quả sầu riêng mất hơn bảy trăm nghìn, rồi lại bị Lê Uy Long quỳ hỏng mất, chẳng phải phung phí của trời sao?” Nguyễn Tú Cẩm nói.
“Phì!” Chu Nhược Mai bị Nguyễn Tú Cẩm làm cho tức đến bật cười.
Một người bạn thân chân chính, khi bạn tức giận có thể khiến bạn tức hơn, mà tức đến mức có đang khóc cũng phải bật cười cơ. Không còn nghi ngờ gì nữa, Nguyễn Tú Cẩm chính là một người bạn thân như vậy.
Loading...
“Sau có thể quỳ hỏng sầu riêng được chứ? Để anh ấy quỳ xong thì chúng ta ăn!” Chu Nhược Mai nói.
“Anh ấy mà quỳ thì nhất định sẽ bị chảy máu, máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/1786989/chuong-622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.