Lê Uy Long cảm thấy, nếu anh gia nhập vào trận chiến chỉ làm ảnh hưởng tới Thiên Thành và Hà Ngọc Lan mà thôi, làm bọn họ khó ra tay thì chi bằng anh trốn đi.
Dù sao viện quân của Tạ Ngọc Hải cũng đã tới, lực lượng của bọn họ đã hoàn toàn chiếm ưu thế, nếu để cho bọn họ không lo lắng gì nổ súng hiệu quả còn tốt hơn so với việc trực tiếp chiến đấu.
Anh là Hộ Soái không cần phải tự mình chiến đấu cũng không cần phải đích thân ra trận. Đối phó với bẫy rắn không đầu, đám lính đánh thuê hỗn loạn thì chỉ cần giao cho Thiên Thành là được.
Lê Uy Long nói xong, cũng nhanh chóng lăn đến cửa thạch thất.
Sau đó, Lê Uy Long ôm Nguyễn Tú Cẩm nhanh chóng đứng lên, sau đó anh cầm kiếm cắm vào khe hở bên phải cửa đá rồi xoay về phía bên phải.
Sau đó hai bên cửa đá bắt đầu dịch chuyển rồi từ từ đóng lại.
Hang cũng không dài, hơn nữa không gian nhỏ hẹp nên tiếng vọng rất lớn, Thiên Thành và Mộ Dung Phiên đều có thể nghe rõ ràng câu nói của Lê Uy Long. Loading...
Biết được Lê Uy Long đã trốn tới bên trong thạch thất, Thiên Thành liền yên tâm, anh ta tức giận hét to: “Đánh! Đánh mạnh vào cho tôi, cầm mìn là nổ chết bọn họ đi!”
Binh sĩ nghe được mệnh lệnh của Thiên Thành bắt đầu điên cuồng càng quyets về phía đám lính đánh thuê kia. Một số người còn đi vào hang sau đó không ngừng ném lựu đạn.
“Tạch tạch tạch…”
“Oanh! Oanh! Oanh…”
“A a a..”
Hỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/1786873/chuong-506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.