"Đương nhiên rồi, bởi vì ở phương diện này em có thiên phú dị bẩm mà." Chu Nhược Mai nói.
"Anh muốn học đánh cờ, em có thể chỉ điểm một hai chỗ cho anh không?" Lê Uy Long nghĩ nếu học tập kỹ thuật chơi cờ của cô một chút, sau đó nói không chừng mình có thể phá thế cờ kho báu, cứ như vậy cũng không cần Chu Nhược Mai phải mạo hiểm.
"Không được, thiên phú ở phương diện cờ tướng của anh quá kém. Em đã nhường anh một xe một ngựa một pháo mà anh còn không thể giữ vững hai mươi nước cờ, loại thiên phú giống như anh, em có dạy thế nào thì anh cũng không thể cải thiện được đâu." Chu Nhược Mai nói.
"…" Lê Uy Long bị Chu Nhược Mai khinh bỉ như vậy, lập tức toát mồ hôi.
"Tại sao đột nhiên vô duyên vô cớ anh muốn theo em đánh cờ vậy?" Chu Nhược Mai hỏi.
"Bởi vì chúng ta là vợ chồng mà, nếu như tài đánh cờ của anh có thể tương đương với em, về sau nếu chúng ta không có việc gì làm thì có thể cùng nhau đánh cờ nha, hun đúc một chút tình cảm sâu đậm." Lê Uy Long nói.
"Quên đi thôi, đời này anh không thể nào đạt tới cấp bậc giống như em đâu, em đã bỏ xa anh hơn mười con phố rồi, mặc kệ anh có khắc khổ nghiên cứu như thế nào đi chăng nữa, có thúc ngựa cũng không đuổi kịp được em. Bởi vì thiên phú của anh sẽ quyết định thành tích của anh." Chu Nhược Mai nói.
Loading...
"Thiên phú thật sự quan trọng như vậy à?" Lê Uy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-uy-chien-than/1786795/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.